【送給大家的聖誕禮物】
如果你需要在家中搞聖誕派對或者希望令聖誕氣氛更濃厚,但又不知道應該放甚麼音樂,我為大家做了一個我的百大聖誕專輯列表! 為了做這個列表,我用上了整整一個月(加上多年的收集與聆聽聖誕音樂的經驗)的時間!注意這個list沒有EP或者群星精選碟,而是集中於個人或音樂拍檔的專輯(就算是back catalog的碟,也是因為原裝的專輯已經絕版了),而如果是群星碟,也不是精選碟而是新歌為主的碟。所以一些經典精選碟如"Soul Christmas"就不會出現在這個列表當中了。
你知排名這回事其實可以隨時間變來變去,但我個人認為這列表應該頗接近我的最終列表。雖然這是一個個人的列表,亦不是甚麼權威性音樂雜誌的選舉,但我有信心它不會被Rolling Stone的四十大聖誕專輯比下去,而少至我有一百張,足足多過Rolling Stone六十張!
好了好了,希望大家喜歡我送出的這份聖誕禮物,好好享受這些美好的聖誕音樂!聖誕快樂!
我的百大聖誕專輯:
1. A Charlie Brown Christmas – Vince Guaraldi
2. Elvis’ Christmas Album – Elvis Presley
3. Ella Wishes You a Swinging Christmas – Ella Fitzgerald
4. The Andy Williams Christmas Album – Andy Williams
5. Pops Christmas Party – Arthur Fiedler / The Boston Pops Orchestra
6. Christmas for Kids – Nat King Cole
7. The Gift of Christmas – Andrae Crouch
8. The Nutcracker Suite (from Three Suites) – Duke Ellington
9. A Timeless Christmas – Israel & the New Breed
10. The Complete Columbia Christmas Recordings – Gene Autry
11. Sound of Christmas – Ramsey Lewis
12. Christmas Songs – Diana Krall
13. Christmas Portrait – Carpenters
14. The Beach Boys’ Christmas Album – The Beach Boys
15. Christmas ’64 – Jimmy Smith
16. Six String Santa – Joe Pass
17. Christmas Album – Herb Alpert & the Tijuana Brass
18. Christmas Carousel – Peggy Lee
19. A Merry Christmas with Bing Crosby and the Andrews Sisters - Bing Crosby / The Andrews Sisters
20. Merry Christmas Ho! Ho! Ho! – Lou Rawls
21. A Winter Romance – Dean Martin
22. White Christmas – Bing Crosby
23. Play Tchaikovsky (aka Christmas) – Classical Jazz Quartet
24. The 25th Day of December – The Staple Singers
25. Christmas Spirituals – Odetta
26. Christmas – Alabama
27. A Merry Mancini Christmas – Henry Mancini
28. Rockin’ Around the Christmas Tree – Brenda Lee
29. An Oscar Peterson Christmas – Oscar Peterson
30. Yule Struttin’: A Blue Note Christmas – Various Artists
31. O Come All Ye Faithful: Christmas Carols at King's College, Cambridge – King’s College Choir of Cambridge
32. The Christmas Song – Nat King Cole
33. A Christmas Together – John Denver / The Muppets
34. Home Alone [Original Motion Picture Soundtrack] – John Williams
35. Christmas with Chet Atkins – Chet Atkins
36. A Swingin’ Christmas – Tony Bennett
37. Big Band Holidays – Jazz at the Lincoln Center Orchestra / Wynton Marsalis
38. Big Band Holidays II – Jazz at the Lincoln Center Orchestra / Wynton Marsalis
39. Warner Brothers Jazz Christmas Party – Various Artists
40. Merry Christmas – Andy Williams
41. A Christmas Gift for You from Phil Spector – Phil Spector / Various Artists
42. The Christmas Album – David Foster / Various Artists
43. December – George Winston
44. Christmas with Patti Page – Patti Page
45. Holly & Ivy – Natalie Cole
46. Jazz for Joy: A Verve Christmas Album – Various Artists
47. The Spirit of Christmas – Ray Charles
48. Funky Christmas – Various Artists
49. Snowfall – Tony Bennett
50. The Christmas Album – The Manhattan Transfer
51. Christmas Songs with Ray Brown – Ray Brown
52. Please Come Home for Christmas – Charles Brown
53. Joy to the World – John Williams
54. A Sesame Street Christmas – Sesame Street
55. Christmas Songs – Mel Torme
56. James Taylor at Christmas – James Taylor
57. Complete RCA Christmas Collection – Perry Como
58. The Pianoman at Christmas – Jamie Cullum
59. Noel! Noel! Noel! - Michel Legrand / Various Artists
60. The Ventures’ Christmas Album – The Ventures
61. Funky Christmas – James Brown
62. Merry Christmas – Johnny Mathis
63. A Christmas Treasure – Julie Andrews
64. Songs of Joy & Peace – Yo Yo Ma / Various Artists
65. A Very Swingin’ Basie Christmas! – Scotty Barnhart / Count Basie Orchestra
66. Jazz to the World – Various Artists
67. A Jolly Christmas from Frank Sinatra – Frank Sinatra
68. Playboy’s Latin Jazz Christmas: A Not So Silent Night – Various Artists
69. Once Upon a Christmas – Kenny Rogers / Dolly Parton
70. Let’s Share Christmas – John Pizzarelli
71. Light on the Stable – Emmylou Harris
72. Sweet Little Jesus Boy – Mahalia Jackson
73. Silent Night: Songs for Christmas – Mahalia Jackson
74. It’s Christmas Time Again [Stax] – Various Artists
75. Merry Christmas – Mariah Carey
76. White Christmas – Rosemary Clooney
77. Happy Holidays: I Love the Winter Weather – Jo Stafford
78. Music of Christmas – Percy Faith & His Orchestra
79. The Magic of Christmas – Natalie Cole
80. Christmas – Michael Buble
81. A Holiday Celebration – Peter, Paul and Mary
82. A Dave Brubeck Christmas – Dave Brubeck
83. First Christmas – BeBe & CeCe Winans
84. The Four Seasons Greetings – The Four Seasons
85. The Bells of Dublin – The Chieftains
86. Twelve Songs of Christmas – Jim Reeves
87. Rocky Mountain Christmas – John Denver
88. Snowbound – Fourplay
89. A GRP Christmas Collection – Various Artists
90. GRP Christmas Collection, Vol.2 – Various Artists
91. Christmas with George Sharing Quintet – George Shearing
92. To Wish You a Merry Christmas – Harry Belafonte
93. Christmas Card – The Temptations
94. Handel’s Messiah: A Soulful Celebration – Various Artists
95. Christmas Songs – Eddie Higgins
96. Christmas with Patti Page (1965) – Patti Page
97. The Christmas Album – The Jackson 5
98. Broadway Christmas – Various Artists
99. Holiday Pops – Keith Lockhart / The Boston Pops Orchestra
100. The Christmas Collection – Johnny Cash
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過8萬的網紅Jackz,也在其Youtube影片中提到,Neil Patrick Harris, Anna Kendrick and Jack Black perform the opening number "Moving Pictures" at the 2015 #Oscars! How do you make a great opening n...
broadway big boy 在 Phê Phim Facebook 的精選貼文
TARANTINO VÀ HÀNH TRÌNH TRỞ THÀNH ĐẠO DIỄN “SHOWBIZ” NỔI BẬT NHẤT CỦA THẾ HỆ MÌNH
PHẦN 1: CÁI TÊN NỔI BẬT NHẤT CỦA THẬP KỶ 90
1. Cuối mùa xuân năm 1992, Quentin Tarantino và Roger Ebert (nhà phê bình phim nổi tiếng người Mỹ) có một cuộc hẹn ăn trưa trên bờ biển Côte d'Azur nước Pháp. Đạo diễn 29 tuổi đã mang đến LHP Cannes năm ấy tác phẩm đầu tay của mình “Reservoir Dogs” - bộ phim tội phạm pha trộn giữa bạo lực đẫm máu và các bài hát của Madonna. “Reservoir Dogs” đã tạo nên cơn sốt nhất định tại Cannes nhưng vì phim không được phát hành rộng rãi tại các rạp ở Mỹ ngay sau đó nên Tarantino vẫn chưa thoát khỏi cái mác một nhà làm phim độc lập. Hay nói như lời Ebert là một gã “sẵn lòng ngồi ngoài biển và ăn spaghetti”. Bữa ăn đấy thì Ebert cũng là người trả tiền.
Chỉ hai năm sau thì hai người lại gặp nhau ở Cannes. Nhưng lần này thì tầng trên cùng một khách sạn cao cấp đã được dành riêng cho Tarantino và spaghetti được thay thế bằng tôm hùm. “Reservoir Dogs” đã trở thành cú hit cả trong và ngoài nước Mỹ và Tarantino tiếp tục mang đến Cannes tác phẩm tiếp theo của mình là “Pulp Fiction”. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi bên bàn cà phê của Ebert và Tarantino liên tục bị gián đoạn bởi máy quay truyền hình, nhà báo và tiếng gõ cửa “rầm rầm” của vài fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nhưng, qua những lời Ebert nhận xét thì Tarantino “dường như chẳng quan tâm đến những ồn ào xung quanh mình”.
Đó là khi mà sự nghiệp của Tarantino bắt đầu có những bước tiến dài và vững chắc, đưa ông từ một nhân viên của cửa hàng băng đĩa thành đạo diễn hạng A tại Hollywood. Khi “Pulp Fiction” ra rạp vào mùa thu năm 1994, nó có thể được marketing theo rất nhiều cách: là sự trở lại ngoạn mục của John Travolta; là tác phẩm được giới chuyên gia khen ngợi nhiệt liệt; là bộ phim có thể khiến bạn ngất xỉu ngay tại rạp (thực sự đã có người ngất tại buổi công chiếu “Pulp Fiction” ở LHP New York năm 1994). Nhưng Miramax đã tập trung quảng bá “Pulp Fiction” là “một bộ phim của Quentin Tarantino”.
Sự yêu mến cuồng nhiệt dành cho Tarantino đã khiến giới chuyên môn so sánh ông với Orson Welles, người đã làm nên kiệt tác “Citizen Kane” khi chưa bước sang tuổi 30 và cuối cùng trở thành một trong những đạo diễn vang danh nhất thế kỷ XX. Những đạo diễn này được sinh viên các trường điện ảnh tôn thờ, luôn xuất hiện trên các talk-show và là ngôi sao thực thụ trong mắt giới truyền thông. Đến giữa thập kỷ 1980, Steven Spielberg đã nổi tiếng đến mức được lên bìa tạp chí Time và Rolling Stone trong cùng một năm.
Nhưng sự nổi tiếng mà Tarantino đạt được mạnh mẽ, cuồng nhiệt và nhanh chóng hơn tất cả những đạo diễn tiền bối và cả hậu bối sau này. Từ giữa đến cuối những năm 1990, ông đã trở thành người dẫn chương trình của show Saturday Night Live (show truyền hình rất nổi tiếng của Mỹ, mỗi tập sẽ có một người dẫn chương trình khách mời là một nhân vật nổi tiếng) và diễn chính một vở kịch tại Broadway. Nirvana gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Tarantino trong album cuối cùng của họ “In Utero” còn đài NBC thì mời ông đạo diễn một tập phim của serie “ER”, bộ phim truyền hình đáng chú ý nhất ở thời điểm ấy. Mỗi khi Tarantino bước chân ra đường, cảnh tượng thường thấy sẽ là hàng đống fan hâm mộ vây lấy ông. Tarantino từng nói: “Trở thành người nổi tiếng rất là ngầu. Tôi cứ bước vào bất kỳ quán bar nào và vài phút sau, những cô gái đã ngồi xung quanh tôi”.
Ngay cả khi Tarantino có nghỉ ngơi một chút thì ảnh hưởng của ông vẫn được khắc sâu vào văn hóa đại chúng thường ngày. Các tác phẩm của ông liên tục được những nhà làm phim khác học hỏi, nhắc đến. Các cửa hiệu cho thuê băng đĩa thường có riêng một kệ tên là “Thể loại: Tarantino” để gọi tên những bộ phim về thế giới tội phạm, súng ống đi kèm với các đặc điểm của văn hóa đại chúng và những nhân vật “cool ngầu”. Chính Tarantino cũng phải thừa nhận: “Tên tôi đã trở thành một tính từ sớm hơn là tôi nghĩ”.
Mùa hè năm 1995, xã hội Mỹ đã trở nên cuồng nhiệt với Tarantino đến mức Ebert và Gene Siskel (cũng là một nhà bình luận phim nổi tiếng của Mỹ) đã dành riêng một tập của “At The Movies” (chương trình truyền hình chuyên về bình luận phim do Ebert và Siskel dẫn chương trình) chỉ để bình luận về Tarantino. Đây là một minh chứng rõ ràng rằng Tarantino và đặc biệt là “Pulp Fiction” sẽ còn mãi được ghi nhớ trong tâm trí người xem phim như thế nào. Tại thời điểm ấy thì “Pulp Fiction” đã ra rạp toàn nước Mỹ được 8 tháng, thu về hơn 100 triệu USD riêng tại Mỹ và giúp Tarantino giành tượng vàng Oscars đầu tiên.
Tuy nhiên, trong tập “At The Movies” ấy, Siskel vẫn phải đặt ra câu hỏi rằng: liệu Tarantino sẽ tạo nên một làn sóng mới hay chỉ đơn thuần là “tay chơi một mùa” mà thôi. Câu trả lời cho câu hỏi này có lẽ đã rõ ràng với mỗi chúng ta. Trong vài năm sau đó, Tarantino là đạo diễn được hâm mộ nhất, được tìm kiếm nhiều nhất, được gọi tên nhiều nhất trên thế giới. Đó có thể là bất ngờ với ai nhưng không phải với Tarantino. Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 1997 khi vừa mới mua lại một căn biệt thự Hollywood từ ngôi sao ca nhạc Richard Marx, Tarantino nói: “Tôi luôn tin rằng mình sẽ nổi tiếng. Tôi chỉ không nghĩ rằng nó sẽ đến chỉ sau hai bộ phim mà thôi”.
2. Những thành công của Tarantino trong thập kỷ 1990 đến từ ba bộ phim mà ông trực tiếp đạo diễn là “Reservoir Dogs”, “Pulp Fiction” và “Jackie Brown”. Đồng thời ông cũng đạo diễn một phần nhỏ trong phim “Four Rooms” và viết kịch bản cho ba bộ phim nổi tiếng khác: “True Romance”; “Natural Born Killers” và “From Dusk Till Dawn”.
Kịch bản của Tarantino thường có những điểm chung nhỏ như nhãn hiệu Big Kahuna Burger được sử dụng trong nhiều bộ phim, dẫn đến các fan hâm mộ đã gọi thế giới phim của ông là “vũ trụ Tarantino”. Trung tâm của cái vũ trụ đó chính là đạo diễn của chúng ta, một gã tự tin, nói nhiều với những câu nói không kém phần “cool ngầu” so với các nhân vật trong phim của mình. Ngay sau khi “Pulp Fiction” công chiếu tại Anh, đài BBC đã phát sóng trực tiếp một chương trình trò chuyện có tên “Quentin Tarantino: Hollywood’s Boy Wonder”. Suốt một tiếng đồng hồ, Tarantino thao thao bất tuyệt câu chuyện rằng: ông đã nuôi dưỡng tình yêu với phim từ bé như thế nào; làm việc tại cửa hàng cho thuê băng đĩa ra sao; mòn mỏi chứng kiến những kịch bản phim của mình chết dần trước khi huy động được hơn 1 triệu USD để làm “Reservoir Dogs”.
Đó quả thực là một câu chuyện thú vị về thành công của một nhà làm phim độc lập. Nhưng cùng thời điểm ấy, cũng có rất nhiều câu chuyện thú vị khác như Robert Townsend phải tiêu cạn cả chục cái thẻ tín dụng để sản xuất phim “Hollywood Shuffle” hay Robert Rodriguez chấp nhận làm “chuột bạch” đi thử nghiệm thuốc y tế để lấy tiền làm “El Mariachi”. Vậy điều gì đã khiến Tarantino trở nên khác biệt (bên cạnh việc ông là người da trắng nên được truyền thông “cưng chiều” hơn hẳn)? Đó là sự yêu thích cuồng nhiệt với những gì mình làm. Tại một talkshow với người dẫn chương trình Jon Stewart, Tarantino đã diễn lại cảnh Mr. Blonde nhảy múa trước khi cắt tai viên cảnh sát trong “Reservoir Dogs”. Trong một talkshow khác với David Letterman, ông không ngần ngại đứng lên và “trình diễn” điệu múa của chú mèo trong phim hoạt hình “The Aristocats” đã “tạo cảm hứng” cho điệu nhảy của Mia Wallace trong “Pulp Fiction”. Và ở chương trình trò chuyện của đài BBC nêu trên, Tarantino đã bất ngờ tự phân tích một cảnh trong phim “Casualties of War” của đạo diễn Brian De Palma (Tarantino rất hiểu các chương trình truyền hình cần gì nên ông biết cách làm sao để sự hiện diện của mình trên truyền hình sẽ đáng nhớ nhất).
Các cuộc phỏng vấn với Tarantino đều rất hấp dẫn. Dù đang đưa ra quan điểm nhưng Tarantino luôn kết thúc câu nói của mình bằng hai từ “đúng không?”, như thể rằng ông đang đọc một tiên đề đã được xác nhận. Sự hiểu biết và ưa nói của Tarantino khiến ông được nhìn nhận như một nhà bình luận phim nồng nhiệt. Từ French New Wave đến John Woo đến Howard Hawks, chủ đề gì Tarantino cũng có thể say sưa nói được. Trong một bài phỏng vấn với Vanity Fair năm 1994, Tarantino đã hài hước kể: “Khi cảm thấy thích thú một cô gái nào đó, tôi sẽ cho cô ta xem phim ‘Rio Bravo’ (“Rio Bravo” là phim nổi tiếng của đạo diễn Howard Hawks). Và chết tiệt, cô ấy phải thích nó không thì tôi cũng chẳng còn ham muốn gì với cô ấy luôn”.
Nhưng Tarantino không chỉ đắm chìm với những phim kinh điển. Những khía cạnh khác của văn hóa đại chúng cũng được ông quan tâm. Tarantino đã từng khen ngợi những bộ truyền hình không mấy được đánh giá cao về chất lượng như “Baywatch” hay “Perfect”, ông cũng thích truyện tranh Marvel, trước khi nó trở thành thương hiệu tỷ USD như hiện giờ. Khi dẫn Saturday Night Live, Tarantino đã biểu diễn lại khoảnh khắc mà ông gọi là đáng nhớ nhất lịch sử truyền hình: cảnh một nhân vật trình diễn rock ’n’ roll trong một tập của “Bewitched”.
Với những “mọt sách” ở độ tuổi ngoài 20, sự “mọt sách” và dị thường gấp bội của Tarantino trở nên vô cùng gần gũi và đáng ngưỡng mộ. Tarantino giống như một người anh lớn “cool ngầu”, sẵn sàng cho bạn thức khuya để xem “Salem’s Lot” (Phim truyền hình kinh dị dựa trên tác phẩm của nhà văn Stephen King) rồi còn dành thời gian tranh luận với bạn xem bộ phim hay dở ra sao.
Một lý do khác khiến Tarantino nổi trội hơn các đạo diễn cùng thời kỳ là việc ông không ngần ngại “chỉ mặt đặt tên” những đồng nghiệp khác. Ngay từ một bài phỏng vấn trên LA Weekly vào năm 1992, Tarantino đã tỏ ra vô cùng “hung hăng”: “Nếu cứ làm những bộ phim nghệ thuật với kinh phí 1, 2 triệu USD trong 10 năm liền, thứ duy nhất bạn đạt được chính là cái lòng tự trọng to tổ bố của bạn. Tôi không quen chỉ trích nhưng sau khi xem ‘Twin Peaks: Fire Walk With Me’ tại Cannes (“Twin Peaks: Fire Walk With Me” là một phim của đạo diễn David Lynch), tôi nhận ra rõ ràng rằng David Lynch đã lại chui vào trong hang ‘tự sướng’. Tôi chẳng còn hứng thú nào để xem phim mới của David Lynch nếu như nó không có thay đổi gì đáng kể”. Những đạo diễn nổi tiếng khác như Gus Van Sant, Nicolas Roeg và Oliver Stone cũng từng là đối tượng của những câu nói “đanh đá” đến từ Tarantino (Oliver Stone là đạo diễn của “Natural Born Killers” - bộ phim mà Tarantino viết kịch bản. Stone đã thay đổi khá nhiều nguyên tác khiến cho Tarantino rất căm ghét bộ phim này). Và đương nhiên còn cả mâu thuẫn dài kỳ với Spike Lee về việc sử dụng những từ ngữ xúc phạm chủng tộc trong phim của Tarantino.
Các đạo diễn thời cổ điển của Hollywood thường không chỉ trích đồng nghiệp của mình cho đến khi họ đã ra đi hoặc ít nhất cho đến khi họ đã rời khỏi Los Angeles. Ngay đến những năm 80, khi các tạp chí phim như “Premiere” hay “Movieline” đã trao cho các đạo diễn cơ hội bày tỏ quan điểm mạnh mẽ thì gần như tất cả vẫn lịch sự với đồng nghiệp. Còn Tarantino thì chẳng quan tâm đến những thứ này. Và dù Tarantino có buộc phải quan tâm đi nữa thì có những thời điểm, ông trở nên quyền lực đến mức không ai dám “bật” lại.
Những fan hâm mộ trung thành của Tarantino vào thập niên 90, đặc biệt là trên mạng, luôn bàn luận và đặt ra những câu hỏi về Tarantino và rộng hơn là vũ trụ Tarantino: Tarantino có đạo diễn “Titanic” không? (trước khi phim bấm máy, từng có tin đồn là Tarantino sẽ đạo diễn “Titanic” thay vì James Cameron) Trong chiếc vali của Marsellus Wallace có gì? Và câu hỏi thường xuyên nhất: Bây giờ Tarantino đã trở thành người nổi tiếng, liệu ông ấy sẽ làm gì tiếp theo?
Bài viết gốc được đăng tải trên The Ringer vào tháng 7 năm nay, thời điểm Once Upon a Time..in Hollywood công chiếu ở Mỹ. Bài dịch được thực hiện bởi Vũ trụ Tarantino, được chia làm hai phần nhỏ vì độ dài và lượng thông tin quá lớn được truyền tải.
broadway big boy 在 Familystaysg Facebook 的最佳貼文
#throwback to yesterday's random shots at #Anniethemusical. With the dog (his actual name is sharpie) who was casted as Sandy in the performance! It was actually our cousin in law's boy's dog! (Ya, that popular boy on YouTube who had dinner with Caesar Milan), as much as it was a fabulous night watching The Broadway show (that are not to be missed!!!!), our little ones were kicked out by a very ""considerate and friendly"" theatre usher who had eagle eyes on us the whole night.(we had empty seats around us so it's easily to spot two excited kids, and yes we know there are strict rules and they are just doing the job, but the usher awfully rude to us. 😔) Such a terrible night to end. But nevertheless, Annie is a family friendly show perfect for parents to bring your kids if they haven't seen a Broadway show before! Beautiful stage sets and costumes, changing hues backdrop bringing a surreal early 19s New York City to Singapore (Oh how we miss the big apple)! So hurry grab your tickets online soon before the show ends on 11 Sept!
#familystaysg | #instasg | #sgblogger | #sgblog | #kids | #dogs | #annie | #redhair | #toddlers | #theatresg | #theatrelife | #traveldiaries | #travel | #mbs | #marinabaysands |
broadway big boy 在 Jackz Youtube 的最讚貼文
Neil Patrick Harris, Anna Kendrick and Jack Black perform the opening number "Moving Pictures" at the 2015 #Oscars!
How do you make a great opening number for the Oscars? Get a bunch of Broadway talent to do it.
The production number, "Moving Pictures," sung by Tony-winning Academy Awards host Neil Patrick Harris and "Into the Woods" star Anna Kendrick, was written by Academy Award-winning "Frozen" songwriters Robert Lopez and Kristen Anderson-Lopez.
The visuals edited Harris into classic films from "The Wizard of Oz" to "Star Wars" to "Into the Woods."
The middle section of the song, as sung by Jack Black, aped Stephen Sondheim's "Witch's Rap" from Into the Woods, and he warned Harris that he would be “better off polishing your Tony." Kendrick drove him off by yelling “Beat it” and flinging her Cinderella shoe at him.
Lyrics:
[Neil Patrick Harris]
Wow, check out this place. Check out everything.
Check out the glamour, the glitter, people Tweeting on the Twitter
and no one's drunk and bitter yet 'cause no one has lost.
Look at the diamonds, the dresses, people going to excesses,
the stress is on and everybody's fingers are crossed.
I know the camera's on and we're behaving our best.
Yet, I secretly hope someone pulls a Kanye West.
But we are here tonight, with our Xanax and Dior,
thank you lists and publicists who fought the Oscar war.
Tonight we toast what we love most
and I am thrilled to be your host.
'Cause all of it is for moving pictures, shadows and light,
like a magic trick done in plain sight.
Why do we love them? Why do we care?
When they're just moving pictures that aren't really there
But then I think of Chaplin and Monroe
and Argo and Fargo or when Marty made his car go
back in time at the mall
And then there's Bardot and Brando and Billy Dee as Lando
or when Sharon went commando and unsettled us all.
I gasped when Indy goes back for his hat
or when I think of all the tension between Ben and Matt.
[pause] Oh, my stars
I love transformers that transform and perfect storms that storm.
small town girls who change the world by challenging the norm
Godfather 2, the movie Clue
all these films that inspired you to stand up and perform.
Moving pictures, take us over the rainbow
across the fields of our dreams.
In the heat of the night to defeat and to fight evil schemes.
To swim or to swing, to dance or to sing,
to flee down a flight in fright,
yes, moving pictures are coming to life tonight.
[Anna Kendrick joins]
Moving pictures.
[Kendrick]
Where is my shoe?
[Harris]
Is this your Jimmy Choo?
[Kendrick]
Why yes.
[Both]
Moving pictures
[Harris]
and how they can move you.
[Kendrick]
And also improve you.
[Harris]
The joy of pretending,
[Kendrick]
With such happy endings except for in Gone Girl when that lady slit your throat.
[Harris]
Spoiler alert.
[Both]
Moving pictures...
[Jack Black]
Stop!
This is what you sound like:
'Movies, movies wow they rock'
Listen kid, it's all a big crock.
Now it's market trends
and fickle friends
and Hollywood baloney.
Believe me Neil,
you're better off just polishing your Tony
This industry's in flux,
it's run by mucky-mucks,
pitching tents for tentpoles and chasing Chinese bucks.
Opening with lots of zeroes,
all we get is superheroes.
Superman, Spider Man, Batman,
Jedi man, sequel man, prequel man.
Formulaic scripts!
And after 50 Shade of Grey, they'll all have leather whips.
In a world where our breeds are becoming machines,
the only screens we're watching are the screens in our jeans
Screens in our jeans Screens in our jeans
The only screens we're watching...
[Harris]
JACK! I'm trying to...I'm kinda in the...Would you mind?
[Black]
But you know?
[Kendrick]
BEAT IT.
[Black]
Fine.
[Harris]
Yes, green-lit films can stall
[Kendrick]
Scripts can hit a wall
[Harris]
Stars may pass
[Kendrick]
Or fire your ass
[Harris]
And weekly grosses fall.
But when they hit, you must admit,
they sometimes change your view of it
in ways both big and small
[Kendrick]
Have a ball
Moving pictures, millions of pixels on screens.
They may not be real life,
but they'll show you what life really means.
More than any one image.
More than any one star.
Truly, moving pictures shape who we are
whether we're big brained and British
Or hiking and skittish
a legendary leader
a Birdman in a theater
a boy we watch until he's grown
a sniper in a combat zone
a wealthy philanthropic creep
Magic Meryl Effin' Streep
Lobby boys and bleeding drummers
All these awesome up and comers
Who will get a statue? Results are coming at you!
At the 87th Oscars moving picture show!
Acknowledgement:
http://mashable.com/2015/02/22/neil-patrick-harris-oscar-opening-lyrics/
http://playbill.com/news/article/read-the-lyrics-to-neil-patrick-harris-tongue-twisting-oscars-opening-number-by-frozen-songwriters-342356
Clip Courtesy A.M.P.A.S.© 2015
No Copyright Infringement Intended.
All rights belong to the Academy of Motion Picture Arts and Sciences (AMPAS).