MÌNH ĐÃ THẤT BẠI THẾ ĐẤY
Mỗi năm đến mùa này là các học sinh nộp đơn du học cũng nhận được hết kết quả và các sĩ tử trong nước cũng rục rịch chuẩn bị cho đại học.
Có người sẽ vào được trường trong mơ. Có người vào được trường vừa tầm nhưng không phải trong mơ. Có người lại vào được trường mà theo nhiều người nghĩ là… bình thường, không đáng tự hào. Và có người thất bại, chẳng vào đâu và phải chờ tiếp một năm để thử lại...
Không sao, ai cũng phải trải qua thất bại mới chạm tay được đến thành công. Hãy cùng đọc câu chuyện sau đây của thầy Hieu Nguyen để có động lực hơn nhé cả nhà 💓
____________
☘ Bao năm qua, đã từng trực tiếp giúp học sinh vào các trường đại học top đầu thế giới và nhiều trường khác, kể cả những giấc mơ du học tạm gác lại và theo học các trường trong nước. Thế nhưng, mỗi lần các em báo kết quả, chưa bao giờ mình nghĩ là em này thành công hay em kia thất bại, hoặc kết quả của em này đáng tự hào hơn của em kia.
Chúng ta thường nói rất nhiều về thành công. Báo chí cũng thường chỉ tung hô những thành công. Mạng xã hội giờ đây vẫn nghiên về đánh bóng thành công. Và xã hội có những định nghĩa khá cứng nhắc, rập khuôn về thành công.
Thế nên, có vẻ như hai chữ Thất Bại là một cái gì đó xấu hổ, tầm thường và không có gì để khoe. Có lẽ chính điều này đã kìm hãm cách nghĩ, cách làm và cách sống của không ít bạn trẻ và cả nhiều người lớn, khiến chúng ta ngại rủi ro, lựa chọn an toàn và ít khi nào giải phóng bản thân được tự do theo đuổi tri thức, đột phá, bản lĩnh và đam mê.
☘ Nhìn lại chặng đường mình đi, thấy mình… thất bại nhiều, nhưng mình không nghĩ mình là… người thất bại. I can fail (so many times), but I am NOT a failure.
- - - - -
🍁 NỘP ĐƠN THẤT BẠI
2003 nộp đơn đại học, khát khao vào Cambridge, nhưng bị đánh trượt thẳng cẳng. Trong khi đó, trường mình năm đó là năm kỳ tích với số lượng học sinh vào Cambridge & Oxford kỷ lục.
Cũng năm đó, nộp đơn đi Mỹ, bị toàn bộ các trường Stanford, Yale, Chicago, Columbia, Northwestern, Notre Dame,… từ chối thẳng cẳng, duy chỉ có một trường ngoài top 50 nhận nhưng không cho đủ tiền để đi học. Lúc đó, mình… thất bại thật.
Buồn không? Buồn.
Nản không? Nản.
Ức không? Ức.
Muốn từ bỏ không? Không.
Cầm thư chấp nhận học vào LSE với số học bổng vừa vặn, mình tự dặn lòng: vào được trường xếp hạng thấp hơn không có nghĩa là bạn thấp hơn người khác. Hoặc thậm chí bạn có thấp hơn đi nữa, thì điều đó không là mãi mãi. Sự tiến bộ là không có giới hạn và điểm khởi đầu không phải là rào cản cho sự tiến bộ.
Vèo một cái đến 3 năm sau. Được Cambridge chấp nhận chỉ sau 3 ngày nộp đơn, và cũng được Stanford nhận làm Tiến sỹ. Hơn 10 năm sau, nộp đơn Cambridge học MBA cũng được nhận, và các trường đã từng từ chối mình cũng nhận. Kết quả thất bại chưa chắc là mãi mãi.
Ừ thì cứ cho là năm đó nộp đơn thất bại ở một chừng mực nào đó. Nhưng mình không phải là người thất bại. Vì khi đó, mình học được bài học:
☘ Tất cả chỉ là khởi đầu, và đi tiếp thế nào mới là quan trọng.
- - - - -
🍁 ĐI HỌC THẤT BẠI
“Mang tiếng” là sinh viên A-level giỏi nhất nước Anh, nhưng vào học đại học thì mới tá hỏa: Ôi trời, sao nhiều đứa giỏi vậy. Cái gì chúng nó cũng biết, còn mấy kỹ năng mềm thì mình còn phải xách dép chạy dài mới theo được tụi nó.
Lúc đó, mới nhận ra: Giỏi nhất nước Anh thôi, chứ thế giới này gần 200 nước, và cái giỏi đó cũng chỉ được đo qua vài bài thi, chứ không nói gì về năng lực trọn vẹn của một người. Thế là lao vào học và trải nghiệm, thấy thiếu cái gì thì bồi bổ cái đó, lấy thước đo tiến bộ của bản thân làm tôn chỉ phấn đấu. Mỗi ngày.
Bước vào Stanford, lại “mang tiếng” là tốt nghiệp thủ khoa LSE và thủ khoa các ngành kinh tế xã hội trong hệ thống các trường đại học London, nhưng lại gặp phải cả rừng đầu óc khủng từ khắp thế giới đổ về. Đề thi khó kinh khủng, lúc đầu làm bài toàn B với C, trong khi nhiều đứa chẳng học gì mà cứ ẵm A, A+ dễ như gì.
Thế là lại lao vào học và nghiên cứu. Lúc đó, thật ra cũng chẳng còn so đo mình với ai với ai. Chỉ đơn giản là tìm thấy niềm vui trong những phát hiện của bản thân trên con đường truy cầu kiến thức, lấy đó làm động lực mỗi ngày.
Để rồi, khi 1/5 lớp rời bỏ chương trình vì không qua các bài thi, thì trong hơn 20 người còn lại, mình lại trong nhóm hoàn thành chương trình sớm nhất dù không theo con đường giáo sư, học thuật.
Rồi đi học Oxford, “mang danh” tiến sỹ Stanford, nhưng ối trời, mấy bài thuyết trình, xử lý case study, giải quyết vấn đề doanh nghiệp, lập trình tài chính, định giá công ty, viết báo cáo doanh nghiệp,… thì cứ nói là bị dân đi làm chuyên nghiệp bỏ xa vạn dặm.
Mấy bài kiểm tra đầu tiên, mình toàn nằm trong nhóm “mém rớt”, 50 điểm là đậu thì chắc mình toàn 51–55. Ai bảo “lỡ dại” chọn toàn những môn không phải thế mạnh nghiên cứu, mà toàn là những môn thực tế đi làm.
Thế là lại lao vào gò dũa bản thân, từng bài toán doanh nghiệp, từng case study, từng slide thuyết trình, từng mô hình lập trình, từng báo cáo giải pháp,… Mỗi lần dấn thân vào những đề bài đó, cái khái niệm Thất Bại trong đầu cũng chẳng còn tồn tại nữa, mà chỉ còn cái say sưa được tìm hiểu, khám phá, được lớn lên, làm giàu đầu óc.
Để rồi, danh hiệu thủ khoa Oxford hay vài môn có điểm số kỷ lục trong lịch sử của trường, ở ngay cả những môn “xém rớt” đầu năm, thì tất cả chỉ là sản phẩm phái sinh. Đích đến từ lâu đã không còn nằm ở đó, mà nằm ở những “phép toán” hoàn thiện bản thân mỗi ngày.
Ừ thì cứ cho là lúc mới bắt đầu đi học ở mỗi nơi, mình đều… thất bại ở một chừng mực nào đó. Nhưng mình không phải là người thất bại. Vì khi đó, mình học được bài học:
☘ Tất cả chỉ là thử thách để mình thúc đẩy giới hạn của bản thân và được lớn lên mà không theo bất cứ định nghĩa, thước đo của người nào khác.
- - - - -
🍁 XIN VIỆC THẤT BẠI
2006 vừa nộp đơn cao học, vừa xin việc dù trong đầu đã quyết tâm học cao học. Nộp tầm 20 đơn, bị 18 bên từ chối thẳng thừng, chẳng thèm đi gọi phỏng vấn. 2 nơi gọi đi phỏng vấn thì chỉ được 1 chỗ nhận. Rồi vẫn chọn đi học tiến sỹ.
2011 vừa làm luận văn tiến sỹ, vừa nộp đơn xin việc. Nộp đâu “sương sương” tầm 90 nơi, thì chắc phải hơn 70 thư từ chối từ vòng gởi xe, hoặc im lặng chẳng nói gì. Đi phỏng vấn gần 15 bên, bị từ chối liên tiếp, cuối cùng được 4 bên nhận. Nhưng rồi vẫn chọn về Việt Nam.
2015, đi học MBA và chưa xác định tương lai cho lắm. Dẫu đã bỏ túi hai lời mời công việc chắc chắn sau khi học xong, nhưng vẫn cứ thử nộp vài bên để xem số phận đưa đẩy thế nào. Nộp tầm 10 bên thì cuối cùng cũng chỉ được 2 bên nhận. Và rồi vẫn quyết định về Việt Nam lần nữa.
Thế nên, nếu nói khoản nộp đơn xin việc thì mình thất bại nhiều hơn thành công rất rất nhiều. Nhưng mình không phải là người thất bại. Vì khi đó, mình học được bài học:
☘ Từ việc học đến chuyện đi làm là một khoảng trống to chà bá. Học giỏi chưa chắc làm giỏi, và thước đo của môi trường làm việc khác rất xa môi trường học tập. Phải học đặt cái tôi trong chuyện học xuống, để hiểu rằng trong thế giới việc làm, mình đôi khi cũng chỉ là… tân binh.
- - - - -
🍁 ĐI LÀM THẤT BẠI
Hơn chục năm đi làm tư vấn cho các hệ thống trường học, tổ chức giáo dục và doanh nghiệp, dự án nào mới bắt đầu cũng gặp không ít thất bại.
Thất bại về ý tưởng, thất bại về tài chính, thất bại trong cách thuyết phục con người, thất bại trong việc không đạt được mong đợi của khách hàng đối tác. Có người mới đi qua thì đã liếc háy, bĩu môi, ném đá sau lưng: Tưởng gì, hóa ra cũng chỉ có thế.
Thế nhưng, ai bỏ đi hay chê bai thì mặc kệ, kể cả có người không một lời từ biệt và biến mất khỏi dự án. Còn với mình, mình mặt dày hơn.
Mình làm cho đến ngày cuối của dự án, để chứng minh điều mình theo đuổi là đúng và những kết quả đột phá nhất thường cần nhiều thời gian nhất; mọi thay đổi lúc đầu đều phải có đau thương, xuống dốc thì sau đó mới bật lên.
Thậm chí dù có là ngày cuối cùng làm việc, mình vẫn làm gấp 3, 4 lần những người cứ khư khư ngồi đó mà chẳng làm gì mấy, chỉ biết moi móc lỗi nhỏ và dành giật công. Có dự án đã kết thúc, thanh toán xong xuôi, nhưng mình vẫn “xin phép” làm thêm vài tháng, thậm chí cả năm không tính phí, chỉ để nhìn nó đi đến giai đoạn cuối cùng và cho ra thành quả. Có dự án chỉ bắt mình làm 4–5 phần thì mình làm 9–10 phần cho nó, để kết quả cho ra phải vượt qua những gì người ta mong đợi.
Để rồi giờ đây, ai muốn ném đá, bĩu môi, liếc háy mình thì cũng cần cân nhắc, suy nghĩ lại. Ai đã từng dừng lại dự án thì cũng sẵn lòng đón nhận mình quay lại. Và ai có nói gì, thì mình vẫn bình an theo đuổi và chú tâm công việc. Hãy để kết quả là câu trả lời.
Ừ thì, đi làm mình… thất bại nhiều lắm. Nhưng mình không phải là người thất bại. Vì khi đó, mình học được bài học:
☘ Khi mình không làm được như người ta mong đợi, thì có thể đó là thất bại lớn. Nhưng thất bại lớn hơn chính là vì những cái dở hơi trong suy nghĩ, lời nói của người khác và của bản thân mà mình dừng lại, thay vì đi đến cùng để được nhìn kết quả cuối cùng. Có thể kết quả tốt hoặc chưa tốt, nhưng còn hơn là đẽo cày giữa đường vì hai chữ… thất bại.
- - - - -
Bao lâu nay, người ta hay nhắc đến mình với những thành công. Nhưng thật ra, số lượng thành công đó là quá bé so với số lần thất bại.
Nếu hỏi mình có tự hào về những thành công không thì đúng là có. Nhưng có lẽ nếu hỏi mình học được nhiều nhất từ gì, thì mình sẽ nói là từ thất bại. Mình nhớ cảm giác của những lần thất bại rõ ràng và sâu sắc hơn cảm giác những lúc lên nhận thưởng.
Mình học được…
☘ Thất Bại trong mắt người đời cũng chỉ mới là khởi đầu của bản thân. Đi tiếp thế nào mới là quan trọng.
☘ Thất Bại trong mắt người đời cũng chỉ là thử thách với bản thân. Đi tiếp được không mới là quan trọng.
☘ Thất Bại trong mắt người đời cũng chỉ là giúp bản thân khiêm tốn hơn. Nhìn người, nhìn đời và nhìn mình như thế nào mới là quan trọng.
Và mình học được: Ừ, mình… thất bại, nhưng mình không phải là người thất bại.
Chúng ta có thể… thất bại theo cách nhìn của khá nhiều người đời và thước đo của xã hội. Nhưng chúng ta chưa hẳn là… người thất bại.
☘ Có phải là người thất bại hay không còn tùy thuộc vào cách chúng ta có đi tiếp, đi tiếp như thế nào và nhìn người – nhìn đời – nhìn bản thân như thế nào trước, trong và sau mỗi lần thất bại.
☘ Ở đời, có những thứ chúng ta khó mà kiểm soát được: thiên tai, chiến tranh, bệnh dịch, bị người yêu bỏ,… chẳng hạn. Nhưng có những thứ chúng ta hoàn toàn kiểm soát được. Một trong số đó chính là ý thức được để tự cho bản thân cơ hội thứ hai, thứ ba, thứ tư… và thứ n.
☘ Có người sẽ ngủ quên trong thành công, nhưng người thành công thật sự mới là người biết đứng lên từ thất bại. Hãy chào đón và yêu lấy những thất bại. Vì nó không đáng ghét như người đời và bản thân chúng ta nghĩ đâu.
☘ I can fail (so many times). But I am NOT a failure.
______________
Bài viết gốc: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=10101651073238161&id=37007161
❤ Like page, tag và share cho bạn bè cả nhà nhé ❤
#HannahEd #duhoc #hocbong #sanhocbong #scholarshipforVietnamesestudents
northwestern mba 在 矽谷阿雅 Anya Cheng Facebook 的最佳解答
經濟學人2019世界MBA排名出爐,阿雅的母校芝加哥大學擠下哈佛奪冠!🥳🥳🥳 想申請怕上不了?世界名校跟你想得不一樣,阿雅可以你也可以!阿雅先拋磚引玉,把演講車馬費捐出來,提供一萬台幣Mpower獎學金,不論是美國在學,或是還沒出國但未來有興趣的朋友都可以申請[email protected]
Economist 2019 MBA Ranking: Chicago Booth ranks No.1 - higher than Harvard!!
1️⃣ University of Chicago - Booth School of Business 美國芝加哥大學布斯商學院
2️⃣ Harvard University 美國哈佛大學商學院
3️⃣ HEC Paris Business School 法國高等商學院
4️⃣ Northwestern University - Kellogg School of Management 美國西北大學凱洛格商學院
5️⃣ University of Pennsylvania - Wharton School 美國賓州大學華頓商學院
6️⃣ UCLA - Anderson School of Management 加州大學洛杉磯分校安德森管理學院
7️⃣ University of California at Berkeley - Haas School of Business 美國加州大學柏克萊分校哈斯商學院
8️⃣ Stanford University - Graduate School of Business 史丹佛商學研究生院
9️⃣ University of Michigan - Stephen M. Ross School of Business 美國密西根大學羅斯商學院
🔟 University of Navarra - IESE Business School 西班牙那瓦拉IESE商學院
更多排名 https://www.economist.com/whichmba/full-time-mba-ranking…
✅ 英文不好?Mason GRE (吳右任 Mason Wu)
✅ 沒錢?MPower 美國留學貸款及獎學金 [email protected] (MPower Financial)
✅ 沒經驗?上網搜尋毛遂自薦免費實習!
northwestern mba 在 矽谷阿雅 Anya Cheng Facebook 的最讚貼文
經濟學人2019世界MBA排名出爐,阿雅的母校芝加哥大學擠下哈佛奪冠!🥳🥳🥳 想申請怕上不了?世界名校跟你想得不一樣,阿雅可以你也可以!阿雅先拋磚引玉,把演講車馬費捐出來,提供一萬台幣Mpower獎學金,不論是美國在學,或是還沒出國但未來有興趣的朋友都可以申請[email protected]
Economist 2019 MBA Ranking: Chicago Booth ranks No.1 - higher than Harvard!!
1️⃣ University of Chicago - Booth School of Business 美國芝加哥大學布斯商學院
2️⃣ Harvard University 美國哈佛大學商學院
3️⃣ HEC Paris Business School 法國高等商學院
4️⃣ Northwestern University - Kellogg School of Management 美國西北大學凱洛格商學院
5️⃣ University of Pennsylvania - Wharton School 美國賓州大學華頓商學院
6️⃣ UCLA - Anderson School of Management 加州大學洛杉磯分校安德森管理學院
7️⃣ University of California at Berkeley - Haas School of Business 美國加州大學柏克萊分校哈斯商學院
8️⃣ Stanford University - Graduate School of Business 史丹佛商學研究生院
9️⃣ University of Michigan - Stephen M. Ross School of Business 美國密西根大學羅斯商學院
🔟 University of Navarra - IESE Business School 西班牙那瓦拉IESE商學院
更多排名 https://www.economist.com/whichmba/full-time-mba-ranking…
✅ 英文不好?Mason GRE (吳右任 Mason Wu)
✅ 沒錢?MPower 美國留學貸款及獎學金 [email protected] (MPower Financial)
✅ 沒經驗?上網搜尋毛遂自薦免費實習!