Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )
*Phần 6: Mùa hoa năm ấy, hoa đã nở thật đẹp biết mấy.
Đã bao giờ bạn tìm đọc lại cuốn nhật ký cấp 2, cấp 3 của mình, rồi tủm tỉm bật cười chính bản thây mình ngày đó suy nghĩ thật ngây ngô, ngờ nghệch không? Rồi đến một lúc đủ lâu, nhìn lại những năm tháng tuổi đôi mươi của mình, bạn cũng sẽ thấy mình cư xử như một đứa trẻ chưa trưởng thành. Giống như đọc lại một chiếc status do chính mình viết cách đây mười năm, tôi nhiều lần cảm thấy “quê” không thể tả. Sao ngày đó mình lại có thể viết những dòng như vậy public trên mạng xã hội toàn người xa lạ mà không hề thấy kỳ cục nhỉ?
Phần lớn những người trẻ tuổi có “cái tôi” lớn như tôi ngày ấy, dù có sai cũng tự huyễn hoặc rằng “mình có lý do để sai”! Dù có có làm điều gì dở hơi, cũng tự biện minh cho mình rằng tại người ta thế này nên mình mới thế nọ.
Trưởng thành là khi bạn ngưng đặt “cái tôi” sai chỗ. Chấp nhận mình sai cũng là cách tạo ra giá trị của bản thân mình, không nhất thiết rằng mình lúc nào cũng phải là người đúng.
Chấp nhận mình “chưa đủ lớn” với những cảm xúc mong manh, cũng là dấu hiệu cho thấy ta đã thực sự trưởng thành. Không còn phải gồng lên che giấu cảm xúc dù là mừng vui hay tủi hờn ấm ức.
Nhưng nói gì thì nói, nước mắt của tôi ngày hôm đó khi biết mình “bị lừa rồi” cũng chẳng có gì sai cả. Nó thể hiện đúng sự trẻ con của tôi vốn dĩ, ở đúng độ tuổi tôi lúc đó, chỉ là thường ngày luôn cố gắng giấu đi. Xét cho cùng, một cô gái mới hai mươi ba tuổi giữa tình yêu, lý trí và bản ngã, ranh giới rất mong manh.
Nhưng nếu ngày hôm đó, chuyện đó, vẫn tình huống đó đến với tôi vào lúc này… sau nhiều năm đã đủ độ trầm của cuộc đời nhiều sóng động, tôi chắc chắn sẽ đón nhận nó nhẹ nhàng thôi, bình thản, và không rơi nước mắt.
—————
Ngày hôm đó, sau khi nghe anh vỗ về, ôm ấp, giải thích và cưng nựng, tôi không thể ngay lập tức thoả hiệp với những lời nói dối trước đó. Nên tôi nói với Mặt Trời rằng, mình cần chút thời gian.
Lòng tự tôn của tuổi đôi mươi cao vời vợi, tôi có ước mơ của mình. Tôi muốn tự tay mình đạt lấy, tự đôi bàn chân mình bước tới, chứ không muốn ai đó sắp xếp sẵn cho tôi.
Có thể nhiều cô gái bằng tuổi tôi khi ấy, và cả sau này, có ước mơ rất khác. Được số phận an bào cho một tấm người yêu tử tế có thể lo lắng cho cuộc đời họ đủ đầy. Nhưng ước mơ của tôi khác họ. Tôi không nói rằng ước mơ nào tốt hơn, đẹp đẽ hơn. Có lẽ chỉ chính bản thân mỗi người mới hiểu mong muốn của bản thân xuất phát từ điều gì. Mỗi chúng ta đều có một ước mơ đẹp nhất của riêng mình.
Khát khao được độc lập trên con đường sự nghiệp là điều rất quan trọng đối với tôi. Vì tôi đã nuôi nấng mong mỏi ấy khi chỉ mới là một đứa trẻ.
Tôi mong rằng người tôi yêu có thể hiểu tôi. Nhưng không hề muốn anh ấy sẽ an bài cho tôi.
Đối với tôi, những việc này là một đả kích. Nó khiến tôi cảm thấy mình kém cỏi như thể: “Nếu không có anh ấy, mình chẳng là gì!”
Tôi hoàn toàn không mong như thế.
Điều khiến tôi ấm ức nhất chỉ đơn giản là vậy: Là chức phó phòng này hoá ra là “một món quà” chứ không phải do nỗ lực tự thân, như tôi vẫn vốn nghĩ. Cho dù anh đã nói không phải như thế. Nhưng nhất thời tôi vẫn chưa nghĩ được khác đi.
Còn những chuyện khác tuy có bất ngờ, có phần đả kích, có phần run sợ… Nhưng… nó cũng nhỏ thôi.
Rời khỏi phòng anh, tôi bấm thang máy lên tầng 21. Đó là sân thượng lộng gió nơi mọi cảm xúc mà ta muốn vứt bỏ sẽ được gió cuốn bay. Môi trường làm việc này không cho phép tôi diễn vai nữ chính ngôn tình làm rùm beng mọi chuyện cá nhân vớ vẩn. Tôi chỉ được phép để cảm xúc mình dâng trào rồi phải gỡ ngay nó xuống. Anh đã vỗ về tôi. Phải, đó là điều tôi mong muốn. Dù có không thừa nhận đi chăng nữa, thì bất cứ cô gái nào đang khóc cũng sẽ trở nên mềm nhũn trong những lời đường mật của người tình.
Hơn nữa, tôi làm sao mà nói lại được anh? Ngay cả khi không tin cũng chẳng có lý lẽ nào mà đối đáp. Mặt Trời không phải tự nhiên ngồi vào vị trí hôm nay. Anh sáng suốt, mạch lạc và logic. Anh không bao giờ ấp úng trong những buổi thuyết trình. Mọi lời anh nói, mọi việc anh làm đều có điểm đầu và điểm cuối, cắt khúc, sắp xếp nhịp nhàng. Và hiển nhiên, anh đã làm thì anh sẽ luôn có cách giải thích hợp lý nhất.
Lần này cũng vậy, khi nghe anh nói, nước mắt của tôi bỗng trở nên thật ngớ ngẩn. Hành động của tôi trở nên thật ngu ngốc so với sự suy nghĩ trưởng thành và sâu sắc của anh. Tôi giống như một đứa trẻ đang đòi ăn kẹo, đang ăn vạ vậy.
Bước vào phòng anh với tâm lý ấm ức và trách hờn. Và bước ra với lòng bộn bề không buông kèm theo đôi phần xấu hổ.
Tôi đứng trên sân thượng thở dài.
Những lúc như thế này, trong phim sẽ luôn có nam phụ xuất hiện, nói những lời động viên sến súa, để nữ chính gạt đi giọt nước mắt bi thương. Chẳng phải tôi cũng nên cám ơn Quang về những đoá hoa sao? “Việc ai đó theo đuổi mình, không có lý do gì để phẫn nộ. Mình đáp lại hay không đáp lại, cũng nên cảm ơn tấm chân tình của họ.” - Mẹ tôi đã từng nói như vậy đó.
Khi mẹ ly hôn, lúc ấy mẹ vừa tự do, lại còn trẻ trung, xinh đẹp. Sự tự do và tự chủ ấy khiến cho mẹ có rất nhiều người theo đuổi. Tôi cảm thấy một số người rất phiền, giống như kẻ đeo bám, giống như keo dính chuột. Nhưng mẹ đã nói với tôi như thế. Mẹ cũng dạy tôi rằng, cuộc đời rất ngắn ngủi, hãy trân trọng từng người đã lướt qua đời mình dù có thế nào đi chăng nữa.
Mẹ tôi là một người phụ nữ rất tuyệt đúng không? Bà đẹp, trầm lặng và quyến rũ. Giống như chị Như Hoa vậy. Bất giác tôi gật gù, đúng rồi, chị Như Hoa và mẹ tôi, bề ngoài, họ trông “có vẻ như” là một kiểu người giống nhau.
Nhưng vì sao… bố lại rời bỏ mẹ? Vì sao chị Như Hoa và sếp Mặt trời lại chia tay?
Tôi lắc đầu nguây nguẩy vì thấy mình bắt đầu suy nghĩ tào lao rồi.
Lúc này, nước mắt đã khô trên hai má tôi. Có những chuyện thật buồn cười: Mới mấy phút trước thôi còn là sự phẫn nộ, thì vài phút sau đã hoá hư vô.
Đúng lúc này, Quang xuất hiện. Quang vỗ vai tôi khi tôi đang ngước lên nhìn trời mây với muôn vàn suy nghĩ mông lung.
Tôi giật mình thon thót, trong đầu thoáng nghĩ: “Giống phim tình cảm quá vậy?”
Tôi những năm tháng đó thật trẻ con phải không? Nghĩ mình đã lớn mà thi thoảng vẫn bay bổng như một đứa nhóc.
Có thể do nhìn thấy gương mặt hốt hoảng của tôi lúc ấy, nên cậu ấy đã bật cười rất to. Tự nhiên bị một người mà mình xem như “đứa nhóc”, “ cười vào mặt”, tôi trở nên khó chịu, chau mày lại, hất mặt về phía Quang:
- Cười gì? Hâm à?!
Quang chậm rãi lôi từ trong túi ra bao thuốc, rút một điếu, rồi chĩa bao thuốc về phía tôi:
- Chị hút không?
Tôi lắc đầu, giọng vẫn còn đang khó chịu:
- Không!
Quang châm lửa, rít một hơi.
Gió luồn qua mái tóc cậu ấy. Sống mũi cao, làn da mịn màng, đôi môi hồng tự nhiên khiến đám con gái phải ghen tị. “Đúng là công tử bột.” - Tôi thoáng nghĩ.
Những người sinh ra đã ngậm thìa vàng, lại “ăn may” chiếm ngay gen trội như Quang, thiên hạ nói rằng là những kẻ sinh ra ở vạch đích. Vốn sung sướng chẳng lo nghĩ gì.
Cậu ta thích tôi, quả là một kỳ tích quá rồi. Nếu như gout của tôi đúng với độ tuổi, chắc tôi phải si mê cậu ta điên cuồng. Cám ơn tổ tông ba đời đã cho một người con trai đẹp đẽ gia thế như thế này yêu mình mới đúng. Tôi thật là ngu. Nhưng cái gout của tôi nó thế, biết phải làm sao đây?
Quang quay sang tôi châm chọc:
- Nhìn gì thế?! Thấy em đẹp trai lắm đúng không? Thôi, không phải nói, điều đó ai cũng biết rồi.
Thế đấy! Tôi thở dài. Đẹp trai đấy, nhưng mỗi khi giao việc thì Quang làm mãi không xong. Đó là điểm đáng chán thứ nhất. Một người đàn ông ngoài sự quyến rũ bề ngoài, thì cần nhất vẫn là sự quyến rũ về mặt trí tuệ. Cả ngày chỉ toàn thấy đùa cợt là điểm tôi cảm thấy đáng chán thứ hai. Khi đang nói về công việc lại luyên thuyên sai chủ đề… Ừm, có thể tôi đã hơi hà khắc với cậu ấy, vì định kiến “trai trẻ” thường rất trẻ trâu đã ăn sâu trong đầu tôi thì sao nhỉ? Có oan uổng cho người ta quá không?
Quang hút đến nửa điếu thuốc, chúng tôi vẫn chẳng nói với nhau thêm câu nào. Gió buổi xế chiều mát rượi, hoàng hôn đổ xuống nhìn từ đây thật bình yên và đẹp đẽ.
Quang nói:
- Mai chị đi công tác đúng không? Đang giận anh Minh à? Giận thì giận cho tới nơi tới chốn vào. Lát em đưa chị về cho.
Mặt tôi thể hiện rõ hai chữ “hoang mang”, “Làm sao Quang biết.”
Quang nhìn tôi rồi lại cười sằng sặc. Cậu ấy ném điếu thuốc xuống sàn xi măng sân thượng, di chân cho tàn thuốc tắt lịm. Rồi đưa tay vò đầu tôi cho tóc tôi rối tung lên. Là vò đầu chứ không phải là xoa đầu. Bàn tay của Quang to KHỦNG KHIẾP, tôi cảm thấy như chỉ một lòng bàn tay ấy thôi có thể “nuốt trọn” cả đầu tôi rồi. Chưa để cho tôi kịp phản ứng, Quang đã nói:
- Chị lại định hỏi sao em biết chứ gì? Xong rồi nãy giờ chắc còn định hỏi sao em thích chị đúng không? Rồi còn định cám ơn hoa em tặng nữa chứ gì?
Đúng. Quang nói không sai chút nào. Nhưng vì đang phát cáu, nên tôi buột miệng:
- Thần kinh.
Không hiểu sao Quang rất hay làm cho tôi phát cáu. Tần suất cậu ấy khiến tôi phát điên sẽ là liên tục mỗi lần chúng tôi gặp hay làm việc chung với nhau. Nhưng tôi lại không thể nào ghét cậu ấy được. Tôi luôn cảm thấy Quang là người tốt, chỉ là hơi trẻ con thôi. Cái cảm giác khó chịu với Quang là “một kiểu khó chịu” có thể chịu đựng được.
Lúc này, Quang nói:
- Để cho chị đỡ lăn tăn, đêm về nằm suy nghĩ thì em không phải thích chị vì chị giống mẹ của em, như phim Hàn hay có. Vì chị xấu hơn mẹ em nhiều. Haha, mẹ em trước đây là hoa hậu cơ.
Trời, sao có thể nói với người con gái mà mình theo đuổi tặng hoa suốt mấy tháng một câu “xúc phạm” như thế chứ? Quang là như vậy. Lúc ấy cho đến mãi sau này khi chúng tôi trở nên vô cùng thân thiết, cậu ấy vẫn luôn làm người ta tức rồi lại chẳng tức được như thế, với những câu nói nửa đùa nửa thật.
- Em nghe chị Giang phòng nhân sự mách rồi. Bà Giang đó là spy của em, cái gì cũng kể. Nãy bà ấy kể với chị chuyện hoa là của em. Và chuyện công ty biết chị là em họ anh Minh, nên chị mới lên đây tự kỷ chứ gì?
Tôi quay mặt đi, ậm ừ không nói gì.
Quang khoác tay lên vai tôi. Bờ vai Thái Bình Dương của cậu ấy rộng mênh mông hay là tôi nhỏ bé, sao lại cảm thấy như bị lọt thỏm thế này?
- Bỏ ra, vô duyên. Chị là sếp mày đó nhé!
Nhưng cậu ấy chẳng để tâm.
- Sương này, em thích chị vì em thấy chị rất hâm đấy! Chứ không phải vì chị xinh đẹp gì đâu. Lần đầu tiên, thấy chị hôm lên công ty gặp bố, em đã thấy chị hay hay rồi.
Tôi nhăn mặt:
- Thích một người vì người đó hâm? Em cũng hay đó! Thú vị lắm.
Tôi nói với giọng gắt gỏng, khó chịu.
Dường như, Quang cũng chẳng để tâm. Cậu ấy nói tiếp:
- Tụi mình còn trẻ mà Sương. Nếu mà mình thích ai, mình cứ hết mình đi. Đâu quan trọng người ta xem mình là gì? Gọi mình là gì? Mình xem người ta là gì mới quan trọng chứ! Chị độc thân, em độc thân. Em thích chị. Kệ em. Chị độc thân, anh Minh độc thân. Chị thích anh ấy, thì chị tiến tới thôi… Còn ông Minh có gọi chị là em họ, cháu họ hay con gái nuôi… haha cũng kệ cha ông ấy!
Tôi không tức giận với Quang được, mặc dù trong lòng thì cảm thấy rằng mình nên giận.
- Sao em biết?
Quang nhún vai:
- Em thích chị nên em biết.
Sau đó Quang chỉ ngón tay vào thái dương, nhướn mày, nhếch mép, làm mặt ngầu:
- Vì em thông minh.
Tôi bật cười với động tác ngớ ngẩn của một người đàn ông to xác mà tính cách điên khùng trước mặt mình. Quang lại nói tiếp:
- Vì em thích chị nên em mong chị vui vẻ. Yolo lên như Sương mà em vẫn thích. Bánh bèo héo úa quá em chán, em hết thích đấy!
Tôi rướn mắt lên nhìn cậu ta. Quang cao quá, ngước lên để đối diện với cậu ấy nằm ngoài khả năng của tôi, do chiều cao hạn chế:
- Ai mượn em thích?
Quang cười:
- Nhưng hết thích chị thì em hết lý do đi làm. Ông già em sẽ đau khổ vì thằng con trai duy nhất lông bông.
Tôi thở dài. Rất dài. Đúng là chẳng có gì để nói với cậu ta.
Quang nói:
- Em biết anh Minh từ khi em học cấp ba. Cũng nhiều năm rồi, anh ấy là đệ của ông già em. Là đệ trẻ nhất của ông già em, cũng là cánh phai trái của ông già. Chị thích anh Minh nhiều nên em cảnh báo chị: xung quanh anh ấy rất nhiều phụ nữ.
Đang nói đến đoạn nghiêm túc, nhưng Quang vẫn không thể ngưng đùa cợt. Cậy ấy chêm vào:
- Nhiều phụ nữ nhưng không đào hoa được như em. Vì cũng có tuổi rồi. Haha
Tôi tỏ vẻ ngán ngẩm. Quang nói tiếp:
- Nhưng theo những gì em biết về anh Minh, anh ấy sẽ không bao giờ từ bỏ được chị Hoa - vợ anh ấy đâu. Vậy nên, bây giờ anh ấy độc thân, chị yêu anh ấy nhiều thì chị cứ liều. Còn tới lúc chị Như Hoa suy nghĩ lại… thì …
Tôi ngước lên nhìn Quang nói nốt đoạn ngập ngừng, cậu ấy lại làm tôi muốn hụt tim:
- Thì chị có ưu điểm là lùn hơn, xấu hơn, tính trẻ con hơn, hâm hơn… Nên lúc đó ráng đi biết đâu lại thắng! Hahahaha
Tôi bực mình thụi vào bụng Quang, cậu ấy giật mình bỏ tay khỏi vai tôi, ôm bụng vừa cười vừa than đau rồi nói:
- Đến lúc nào chị bị đá, thì nhớ là em vẫn ở đây nhé! Nếu lúc đó em có vợ rồi, sẽ lấy thêm chị làm vợ hai. Hahahaha
Tôi rượt theo Quang, cậu ấy vẫn vừa chạy vừa nói những câu châm chọc.
Thực sự, dù Quang nó và làm gì đi chăng nữa, ở bên cạnh cậu ấy vẫn thật thoải mái. Mọi chuyện trở nên giản đơn. Không cần suy nghĩ nhiều.
_________
Lúc chúng tôi quay lại phòng làm việc lấy túi xách, cũng đã hơn sáu giờ tối. Mọi người đã về hết. Đi ngang qua phòng làm việc của Mặt Trời thấy vẫn sáng đèn. Tôi dừng mắt lại trong giây lát, rồi bước ra thang máy. Ngày mai, chúng tôi sẽ bay đi Philipine, giờ này anh ấy vẫn ở đây, không biết đã ai chuẩn bị đồ cho anh ấy chưa? Nhưng vì vẫn còn đang giận, nên tôi lướt qua mà không hỏi han gì, dù là rất muốn.
Tối đó, Quang đưa tôi về trên chiếc xe máy phân khối lớn của cậu ấy. Tôi không biết là xe gì nhưng vì nó rất cao, chân tôi lại ngắn nên leo mãi mới lên, trông như một trò cười. Quang cứ hả hê cười sằng sặc khiến tôi giận tím người muốn quay mặt bỏ đi, thì cậu ta mới xin lỗi rối rít rồi chỉ tôi cách lên xe.
Lúc đi, Quang nói rằng, đàn ông đi xe phân khối lớn rất chất, con gái rất thích.
Tôi bảo: “Dở hơi. Cái xe to đùng. Đường thì kẹt, cứ rồ ga ồn ào như thằng khùng.”
Quang lại trêu tôi rằng do tôi già trước tuổi nên suy nghĩ thiếu sự hưởng thụ của thanh xuân. Đúng là đường thành phố thì không hợp lắm với xe phân khối lớn nên tôi không cảm nhận được sự kích thích của loại phương tiện này.
Cậu ấy rủ một lúc nào đấy, cùng nhau đi phượt, tôi sẽ thấy nó thú vị cỡ nào.
Khi xe dừng ở chung cư nhà tôi, xuống xe, tôi nói với Quang rằng Cám ơn cậu ấy vì những bình hoa suốt mấy tháng nay.
Cậu ấy đưa tay lên chào tôi kiểu quân đội, nhếch mép cười không nói gì.
Hình như Quang còn ở đó rất lâu, sau khi tôi lên nhà, nhìn xuống từ cửa sổ vẫn thấy xe cậu ấy ở đó.
Tôi nhắn tin:
- Sao chưa về?
Quang nhắn lại:
- Đang hút thuốc
___________
Về nhà, tôi tắm rửa sau đó cầm điện thoại, không thấy tin nhắn nào của Mặt Trời. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi cũng nhắn tin hỏi anh ấy về tới nhà chưa?
Phải rất lâu sau, khoảng 1-2 tiếng gì đó, khi tôi đang sắp vali, Mặt Trời mới trả lời tin nhắn rằng anh ấy đã về rồi và đang mệt nên cần nghỉ sớm.
Tôi vừa xếp quần áo và đồ dùng cần thiết cho chuyến công tác vào vali, vừa sắp xếp lại trong đầu những việc đã diễn ra trong ngày.
Khi tôi khóc trong phòng làm việc của anh, anh đã ôm lấy tôi, dịu dàng xoa dịu và hôn tôi… Mặc cho tôi khóc trong sự dỗ dành của anh. Rồi anh nói rằng, thực ra việc mọi người trong công ty lầm tưởng tôi là em họ của anh, không phải do anh cố ý.
Ngày hôm đó khi họp với nhân sự về việc sắp xếp nhân sự mới, đội dự án thiếu người, lại cần phải là người có thâm niên nên anh có đề xuất chuyển tôi qua đó. Lúc đó mọi người cảm thấy rất hợp nhưng chỉ hơi băn khoăn vì tuổi đời tôi quá trẻ, trong buổi họp với nhân sự và BGĐ anh đã nói rằng anh tin rằng tôi làm tốt. Và nói rằng tôi như em gái ruột của anh, sắp xếp lịch trình cho anh rất ổn ngần đó năm, năng lực không hề tệ. Anh cũng không ngờ rằng, mọi người từ câu nói ấy đều nghĩ tôi là em họ anh.
Anh nói rằng, cảm thấy sự hiểu lầm này cũng rất tốt. Một cách nào đó đó cũng là cách anh gián tiếp bảo vệ tôi.
Anh cũng nhẹ nhàng nói anh hiểu vì sao tôi cảm thấy bất bình. Vì tôi cảm thấy bị lừa dối và sắp đặt, vì tôi cảm thấy anh không muốn thừa nhận mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng không phải như thế, anh mong tôi hơn thế này, bình tĩnh và đừng suy đoán trẻ con như thế!
“Chuyện tình cảm là thứ không nên khoe khoang, không cần ai phải công nhận, chỉ cần người trong cuộc hiểu là được. Thứ gì càng khoe ra thì càng dễ mất. Vì em có vị trí trong anh, nên anh chỉ muốn cất em cho riêng anh thôi.”
Một câu nói quá đủ sát thương với một cô gái trẻ tuổi non nớt như tôi lúc đó. Tôi không có gì để phản bác lại anh.
Trước đó mấy ngày, chính tôi là người đã nói với anh về việc muốn giấu mọi người trong công ty về quan hệ của chúng tôi.
Và cũng chính tôi lúc này đây, lại cảm thấy phát điên khi người ta nhầm mình là “em họ” của anh.
Lẽ ra phải mừng mới đúng chứ không phải trẻ con như thế. Nếu tôi có một mối tình rùm beng với sếp nơi công sở, mọi chuyện với tôi mà nói, sẽ là bất lợi chứ chẳng vui vẻ gì.
Đúng như Quang nói, nếu đã thích một người, chỉ cần chẳng vi phạm đạo đức gì trong xã hội, thì sao không thử cứ liều lĩnh mà dấn thân, đừng để lòng ngập ngừng ngăn bước chân mình lại. Nếu sợ hãi đau khổ mà không dám bắt đầu, biết đâu khi quay đầu lại thấy mình đã bỏ qua hạnh phúc.
Tôi cuối cùng cũng có quyết định với cuộc tình này: Hãy cứ bắt đầu, dù cho ngày mai có ra sao.
_________
Chuyến công tác Philipine của chúng tôi có nhiều thuận lợi. Vì đã chuẩn bị rất kỹ càng trước đó, đội nhóm của công ty tôi dưới sự dẫn dắt của anh đã có những thành quả hơn mong đợi. Ở công ty chúng tôi, Mặt Trời nổi tiếng về khả năng đàm phán. Anh ấy gần như chưa từng thất bại.
Suốt mấy ngày tập trung cho công việc, mọi người ai nấy đều như bị rút cạn sức lực. Đến ngày đêm cuối, khi mọi việc đã ổn thoả, tất cả như thở phào, nhẹ nhõm hẳn đi.
Chúng tôi có bữa ăn tối mừng thắng lợi bên bờ biển. Hai team đều rất vui vẻ và uống rất nhiều. Hầu hết ai cũng say mèm, mọi người thoải mái uống xả hơi vì hôm sau buổi sáng không có lịch trình và chuyến bay của chúng tôi vào buổi tối. Nghĩa là đêm nay cứ quậy thoải mái và sáng mai ngủ nướng cũng chẳng sao.
Vì tôi không uống được nhiều nên vẫn còn tỉnh táo. Khi tất cả đã rời khỏi bàn và về phòng hết, thì tôi vẫn ngồi lại ngắm biển.
Đây là chuyến công tác đầu tiên trong cuộc đời tôi. Cuối cùng nó cũng đã ổn rồi, lòng tôi lúc này cảm thấy vô cùng dễ chịu. Màn đêm trên biển thật bình yên nơi hòn đảo này. Tôi tận hưởng bầu không khí êm ái đó một cách hưởng thụ và say sưa.
Bỗng tiếng guitar vang lên, tôi ngạc nhiên nhìn về phía tiếng đàn. Anh đang ở đó mỉm cười nhìn tôi.
Đêm ấy, tôi mặc một chiếc váy maxi dài, hai dây màu xanh sẫm. Khi tôi tiến về phía anh, chiếc váy bay trong gió bồng bềnh giống như là tôi đang bước đi trên mây vậy:
- Em không ngờ anh còn biết đánh đàn, lãng tử thật đấy. Trông khác hẳn anh thường ngày.
Anh mỉm cười nhìn tôi. Ánh mắt si mê dịu dàng ấy mãi về sau này rất lâu rất lâu, tôi vẫn không thể nào quên được. Có một người đàn ông thật đẹp đẽ, ấm áp như mặt trời giữa màn đêm bên bờ biển, đã đàn cho tôi nghe một khúc tình ca.
Người phục vụ mang đến cho tôi một nhành hoa hồng đỏ, tôi ngạc nhiên, ngại ngùng nâng niu nó. Anh ấy cúi đầu lịch thiệp nói: “For you”
Tôi không phải tuýp người lãng mạn. Tôi cũng tưởng rằng mình không thích sự lãng mạn. Nhưng hoá ra không phải vậy, mọi cô gái trên cuộc đời này, đều muốn được người đàn ông mình yêu dâng tặng sự lãng mạn ngọt ngào, được nâng niu như một nhành hoa mềm mại bay trong gió sương.
Tôi và anh nắm tay nhau đi dạo trên biển về đêm. Tay chúng tôi đan lấy nhau. Tôi cảm giác như thế giới này ngày hôm ấy chỉ có tôi và anh ấy:
- Anh đã chuẩn bị sao? Đàn và hoa ấy!
Anh cười:
- Không, Anh thấy quán có đàn nên mượn chơi thử một bài. Hồi sinh viên anh cũng lãng tử lãng đãng đàn hát miên man lắm. Haha. Còn hoa thì, chắc người ta thấy em và amh giống một đôi nên tặng em đấy. Quán này tinh tế đó. Sau này, có thời gian, mình sẽ quay lại đây.
“Sau này mình sẽ quay lại đây.” - Chỉ ngần đó thôi đã khiến tôi như bước trên mây rồi. Có nghĩa là… chúng ta còn có sau này, chúng ta sẽ bên nhau đến tận mãi sau này, đúng không.
Chúng tôi đã trao nhau những nụ hôn nồng nàn bên bờ biển ngày hôm ấy. Khoảng thời gian ngưng đọng, khắc ghi trong tim tôi ký ức đẹp đẽ không phai. Người đàn ông mà tôi yêu cũng yêu tôi, khi đó, tôi đã thấy mình có cả thế giới, chiếm trọn ánh mặt trời rực rỡ, gói thật chặt vào thế giới của riêng mình thôi.
Không có tình yêu đẹp nhất,
Chỉ có khoảng thời gian đẹp nhất của tình yêu.
Dù ngày mai có thế nào, ta cũng đã cùng nhau sống hết hôm nay thật trọn vẹn. Tình yêu là ngọn lửa thiêu đốt những trái tim rực rỡ trong màn đêm. Ai cũng thế, khi yêu, đã từng đớn đau, đã từng hạnh phúc.
“Đêm nay, ở lại với anh nhé!”
__________
Mười năm, hai mươi năm, rất nhiều năm sau này,
Em và anh,
Có vẫn là chúng ta của ngày hôm đó?
( Còn nữa )
__________
LTG:
Cám ơn mọi người đã cùng mình đi tới phần 6. Truyện đến đây, thì việc nó tiến triển ra sao, đã không còn nằm trong quyền định đoạt của tác giả nữa. Như mọi khi, mình đã muốn viết dài hơn một chút, nhưng truyện trên mạng mà một phần dài quá, đọc sẽ rất mệt.
Ở những phần sau, chắc chắn các bạn sẽ gặp lại Như Hoa, Quang và một vài tuyến nhân vật khác.
Hãy tiếp tục đồng hành cùng “Như Đoá Hoa Sương” nhé! ❤️
Yêu thương rất nhiều. 😘
同時也有18部Youtube影片,追蹤數超過13萬的網紅約書亞樂團 Joshua Band,也在其Youtube影片中提到,#歡迎追蹤並且分享我們的音樂 #約書亞樂團 #肥牛犢 詞 / 曲 Written:周巽光 Ewen Chow、吳唯農 Justin Wu、洪德耀 Derek Hung、張家綺 Angela Chang 中譯英 / 熊乃恩 Nathan Hsiung 數位平台連結▶https://rmcbook....
「you say run guitar」的推薦目錄:
- 關於you say run guitar 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於you say run guitar 在 Cổ Động Facebook 的最讚貼文
- 關於you say run guitar 在 Robynn Yip Facebook 的最讚貼文
- 關於you say run guitar 在 約書亞樂團 Joshua Band Youtube 的最讚貼文
- 關於you say run guitar 在 Charis Chua Youtube 的精選貼文
- 關於you say run guitar 在 約書亞樂團 Joshua Band Youtube 的最佳貼文
- 關於you say run guitar 在 You Say Run (Guitar Cover) - YouTube 的評價
- 關於you say run guitar 在 Boku no Hero Academia OST - You Say Run Guitar Tutorial 的評價
- 關於you say run guitar 在 How To Play "You Say Run" From Hero Academia - YouTube 的評價
- 關於you say run guitar 在 YOU SAY RUN || Metal Cover by RichaadEB - YouTube 的評價
- 關於you say run guitar 在 My Hero Academia | By Tito Cordone | Facebook - Facebook 的評價
- 關於you say run guitar 在 you say run歌詞的推薦與評價,YOUTUBE - 歌曲歌詞歡唱分享站 的評價
- 關於you say run guitar 在 Boku no Hero Academia - Kimi no Chikara (Todoroki Theme) 的評價
you say run guitar 在 Cổ Động Facebook 的最讚貼文
𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐨̂́𝐧 𝐩𝐡𝐞́𝐩 𝐦𝐚̀𝐮
Nhớ lần tôi nhét cái đĩa CD Marshall Mathers LP vào bộ giàn và bật volume lên cực to để còn nghe được từ trong nhà tắm, một thói quen mà nhiều lần hàng xóm phải gọi điện sang than phiền. Nhằm ngay lúc người tôi đầy xà phòng thì đĩa chuyển sang đoạn skit "Ken Kaniff". Hơ, âm thanh liếm láp sột soạt trên loa vang khắp nhà khiến thằng tôi phải bất chấp tất cả lao oạch ra để vặn nhỏ volume lại. Hồi đó tôi mới học cấp Ba nên còn nhát lắm.
Còn album Marshall Mathers LP lúc đó giống như một thứ nhạc kết nối những kẻ nghe nhạc quốc tế còn bỡ ngỡ với hip hop nhờ vào các yếu tố được đầu tư bài bản: beat, flow, rhyme, lyrics và hook.
Tua nhanh đến ngày hôm nay ngồi nghe đĩa mới năm 2020 của Eminem - Music To Be Murdered By, tôi vẫn giữ được thói quen nghe nhạc Eminem qua tai nghe, vừa để thưởng thức hết âm nhạc và vừa để tránh những tai nạn âm thanh như đoạn skit "Ken Kaniff" kia. Đĩa này nghe ổn ở 1/3 đầu và 1/3 cuối đĩa nhưng vẫn còn nhiều bản filler chất lượng trung bình, làm cho tổng thể vẫn thua kém Kamikaze (2018).
Em không còn thứ “phép màu” từng nắm giữ ở cái thời đỉnh cao từ Slim Shady LP, Marshall Mathers LP đến The Eminem Show và 8 Mile Soundtrack. Cái thời mà không chỉ các bài nằm trong album của Em mà bất kỳ bài rap của một hay nhiều nghệ sĩ nào khác có sự tham gia của hắn đều có một chất lượng xuất sắc như "Hellbound", "Renegades", "Go To Sleep", "Don’t Approach Me", "Forgot About Dre", "Words Are Weapons", "Stir Crazy" và vô vàn các bài khác. Cho đến giờ Em có vẻ như vẫn đang loay hoay tìm kiếm lại cái “phép màu” đó.
Ngẫm lại mới thấy tài năng của Em là vậy nhưng nó dường như được đẩy lên đến đỉnh điểm nhờ những vệ tinh tài năng xung quanh Em. Họ không chỉ là những người bạn mà còn là người giúp Em có được định hướng âm nhạc đúng đắn. Và tôi nghĩ họ mới chính là những “phép màu” mà Em giờ đang thiếu.
𝟏. 𝐏𝐫𝐨𝐨𝐟 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐠𝐡𝐞̣̂ 𝐭𝐡𝐮𝐚̣̂𝐭 𝐠𝐢𝐞𝐨 𝐯𝐚̂̀𝐧
“That's about the time I first met Proof
With Goofy Gary on the steps at Osborn, handin' out some flyers
We was doin' some talent shows at Center Line High
I told him to stop by and check us out sometime
He looked at me like I'm out my mind
Shook his head, like, "White boys don't know how to rhyme."
I spit out a line and rhymed "birthday" with "first place"
And we both had the same rhymes that sound alike
We was on the same shit, that Big Daddy Kane shit
Where compound syllables sound combined
From that day we was down to ride
Somehow we knew we'd meet again somewhere down the line”
Proof là người bạn thân tri kỉ của Em! Đoạn lời trên trong bài Yellow Brick Road của Em kể về cái lần gặp mặt định mệnh đấy với Proof. Em quen Proof khi mới còn đang học cấp Ba. Lần ấy Em đang phát tờ rơi đến một show tài năng thì gặp Proof. Proof hỏi “ông mà cũng biết rap à?”. Ngoài Beastie Boys ra, thời đấy nhạc rap vẫn là vùng đất thống trị của người da màu - tổ tiên của dòng nhạc dùng lời để thi đấu. Vậy nên nhìn một đứa da trắng le te đấu rap chả khác gì sau này thế giới có ai ngờ người da màu lại đòi làm trùm môn thể thao golf như Tiger Woods sau này. Đã thế Em còn tham gia môn battle rap, bộ môn freestyle cực khó khi người thi đấu phải vừa bắn rap vừa biến tấu nội dung chửi đối phương mà vẫn phải gieo vần đầy đủ. Có điều Proof là một kẻ nổi tiếng trong làng hip hop ở Detroit thời đó và anh quen biết rộng khắp với mục tiêu tìm kiếm tài năng rap mới ở Detroit. Cá nhân Proof cũng là một siêu cao thủ trong làng freestyle và anh luôn là host của các cuộc đấu, vị trí mà chỉ bị tước bỏ nếu kẻ thách đấu thắng được. Khi nghe Em rap freestyle và gieo vần “birthday” với “first place”, Proof biết là anh đã tìm được một tài năng mới. Nhìn qua có vẻ như sự gieo vần này không có gì đặc biệt nhưng về mặt kỹ thuật, đó là cách gieo vần “thiếu hoàn hảo” khi không phải là đồng âm tuyệt đối. Bù lại, nó lặp được hai âm tiết liền nhau nên đòi hỏi sự sáng tạo và ứng biến của một rapper giỏi.
Thời đó không nhiều kẻ theo đuổi làng rap mà lại chịu khó gieo vần đa âm ở Detroit như Proof và Em, như cái cách Big Daddy Kane, một trong những gạo cội tiên phong phá vỡ sự lặp vần một từ ở cuối mỗi câu đến đơn giản và nhàm chán trong nhạc rap. Thế nên có thể nói Proof là nhân tố quan trọng trong việc thúc đẩy Em phát triển kỹ năng đó. Hai thằng thường xuyên luyện tập với nhau bằng cách thi đấu xem ai tìm được nhiều từ gieo vần với mỗi từ được chọn ra ngẫu nhiên. Proof cũng đóng vai trò như “kẻ bảo lãnh” cho Em được thâm nhập vào giới hip hop underground của Detroit, nơi mà trước đây Em toàn bị nhạo báng. Proof thường chơi trò đặt cược vào các cuộc đấu freestyle cho Em trong khi những kẻ khác đều coi thường một thằng nhãi da trắng sao đú được với môn nghệ thuật của người da màu. Nhờ đó Proof và Em thường xuyên đút túi được kha khá tiền nhờ vào tài năng vô đối của Em.
Trong đoạn rap mà Eminem thi đấu ở Rap Olympics 1997, có đoạn: ”I got so many ways to diss you that I'm playful with you / I'll let a razor slit you, 'til they have to staple-stitch you / And everybody in this fuckin' place'll miss you / If you try to turn my facial tissue to a racial issue”. Chỉ trong mẩu của đoạn thi đấu này, Em chơi phức tạp tới mức làm liền vần tới tận 4 âm tiết (“ways to diss you” / “playful with you” / “razor slit you” / “staple-stitch you” / “place’ll miss you” / “facial tissue” / “racial issue”) và không quên đảm bảo nội dung đập cực mạnh các đối thủ khác rằng Em có “nhiều cách để diss bọn khác” nên cuộc đấu này chỉ như trò Em “đùa giỡn với bọn nó”, và rằng sẽ “khứa chúng bằng banh xa lam” để mà người ta phải dùng “cái dập ghim để cứu chúng” nếu chúng dám lôi chuyện “khuôn mặt da trắng” của Em ra làm “trò phân biệt chủng tộc”.
Cả Proof và Em liên tục luyện tập và đặt mục tiêu nếu bất kỳ ai trong hai đứa nổi tiếng trước thì sẽ giúp đỡ người còn lại và mấy anh em trong hội D12 mà Proof lập nên.
Nếu nghe Proof rap cùng Em trong "Just Rhymin’ With Proof" hay các bài của nhóm D12 như "Fight Music", "Revelation" và "When The Music Stops" thì phần rap của Proof và Em luôn là hay nhất. Trong bài "When The Music Stops" chẳng hạn, Proof gieo vần đa âm ở từ “instigators” với cụm từ “pits in cages”, “bit the neighbors” và “wrist to razors” mà nhìn qua không ai nghĩ là nghe xuôi tai được. Proof phải uốn âm khi rap để ví dụ như những trọng âm “ins-“ sẽ nghe giống âm “pits” và “-gators” sẽ nghe giống âm “cages”.
Nhờ sự luyện tập bền bỉ với Proof, khả năng về gieo vần đa âm nhiều và liên tục của Eminem gần như ăn sâu vào máu của anh để rồi hầu như bài nào cũng có sự lặp âm dài nghe rất lôi cuốn dù cho tiếng Anh có thể không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ của người nghe. Như đoạn rap của Em trong Forgot About Dre:
“So what do you say to somebody you hate/Or anyone tryin’ to bring trouble your way?/Wanna resolve things in a bloodier way?/Just study a tape of N.W.A”
Có ai lại nghĩ ra gieo vần “do you say” bằng “somebody you hate” / “trouble your way” / “bloodier way” và thậm chí còn khéo léo bằng “N.W.A” không?
Một ví dụ kinh điển khác còn là bài "The Way I Am". Chính nhịp điệu bài theo từng cụm 3 nốt một trên nền piano, Em tạo những chùm lặp đa âm liên tục trong cả bài, một kỹ năng siêu hạn mà các rapper khác giỏi lắm chỉ làm được trong một đoạn ngắn.
“I sit back / with this pack / of Zig-Zag's / and this bag /
Of this weed/ it gives me / the shit need- / -ed to be /
The most mean- / -est MC / on this...”
Em dùng cả thủ thuật cắt đôi từ “needed” và “meanest” để tạo được cái vần đa âm này.
Một ngày tháng 4 năm 2006 tôi đọc được tin Proof bị bắn chết trên cái forum D12 World mà tôi thực sự sững sờ. Proof là một rapper quá giỏi mà chưa có được cơ hội xây dựng được sự nghiệp cho riêng mình mà đã ra đi quá sớm. Cuộc đời anh quá bận rộn với việc hỗ trợ những kẻ đồng môn để họ tìm được chỗ đứng trong ngành công nghiệp âm nhạc, và Em là một trong những kẻ may mắn đó. Thế nên chính Em còn phải thừa nhận cái chết của Proof ảnh hưởng lớn nhường nào với một kẻ nội tâm như Em, và nỗi đau đó được vẽ lên một cách chân thành trong bài Dudey (Diffifult) mà giọng Em rap như đang nghẹn lại:
“Doody, most of my life it's just been me and you there
And I continuously stare at pictures of you
I never got to say I love you as much as I wanted to, but I do
Yeah, I say it now when you can't hear me
What the fuck good does that do me now?
But somehow I know you're near me in presence”
Vậy là Em mất đi phép màu thứ nhất!
𝟐. 𝐑𝐨𝐲𝐜𝐞 𝐃𝐚 𝟓’𝟗” 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐥𝐨̛̀𝐢 𝐫𝐚𝐩 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐜𝐡𝐚̂́𝐭
Royce là cặp bài trùng với Em trong môn nghệ thuật rap đôi. Nếu như người ta có từ “song ca” cho hát đôi thì tôi nghĩ phải dùng từ “đối khẩu” cho Royce và Em.
Lớn lên tại khu phố ở Detroit, Royce là một trong số ít rapper có tài năng kiệt xuất. Lần đầu anh gặp Em qua sự giới thiệu của gã quản lý, Royce và Em đã thể hiện sự kính nể lẫn nhau về trình độ rap của đối phương. Hai người nhanh chóng kết thân và ghi âm bản rap đầu tay Bad Meets Evil nổi tiếng sau này thành tên cho bộ đôi này với Royce là “Bad” và Em là “Evil”.
Dù là bạn và đối tác trong âm nhạc, Royce và Em không hề kiêng nể nhau mỗi lần phối hợp. Mỗi lần xuất hiện chung một track là mỗi lần như lên sàn đấu, khi cả Royce và Em đều tìm cách đánh bại đối phương. Không những thế, Royce và Em hợp nhau ngang tài ngang sức đến mức có những đoạn rap nối đuôi nhau mà vẫn theo âm vần và chủ đề đồng nhất như thể đọc được ý nghĩ của nhau như vậy.
Nhờ thế mà nội dung của những sản phẩm hợp tác của Royce và Em đều thuộc dạng xuất sắc.
Như trong bài "Scary Movies", Royce mở đầu với phần lời “MCs get stuck, head first back in they mother's womb / This shit is written, in my eyes I'm the illest MC spittin' / Leavin' all of you cats shittin' kittens”. Anh tự hào mình có thể đánh bại các MC khác khiến chúng phải cúi đầu chui ngược lại tử cung của người sinh ra chúng, với ý nghĩa thứ hai là đám MC đó chẳng khác gì chưa tồn tại trên đời. Anh còn ví chúng chỉ như bọn mèo khiếp sợ són ra con.
Em không kém cạnh gì khi rap “I'm free-fallin' feet first out of a damn tree / To stampede your chest 'til you can't breathe / And when I'm down to my last breath / I'ma climb the Empire State Building / And get to the last step and still have half left”. Hình ảnh Em tiêu diệt bọn MC khác bằng cú knock out bằng cách nhảy từ trên cây giã xuống ngực đối phương như hình ảnh con vượn. Chính thế ở ngay câu sau, Em nói luôn là vẫn leo lên được toà Empire State như King Kong mà vẫn chỉ hết nửa hơi, một hình ảnh ẩn dụ đầy mạnh mẽ.
Nhờ những lần hợp tác mà như thi đấu với Royce mà thời kỳ đó Em có thể đấu ngang hàng hoặc thậm chí vượt mặt các rapper kỳ cựu khác, như với Outsidaz trong "Rush Your Clique" (2000) (“I’m so weeded, I can freestyle for 16 bars”), với Redman trong "Off The Wall" (2000) (“I'm the worst thing since fat bald men / Decided to write songs to teach Mouseketeers to sing”), Masta Ace và J-Black trong "Hellbound" (2000) (“Would be for me to remove these two Adidas and beat you / And force feed you 'em both, and on each feet is a cleat shoe”) hay với Jay Z trong "Renegade" (2009) (“While I'm wavin' the pistol at sixty Christians against me / Go to war with the Mormons, take a bath with the Catholics / In holy water, no wonder they tried to hold me under longer”), bài mà Em ban đầu dự định thu âm với Royce nhưng vì Jay rủ nên Em đã gửi bản này cho Jay. Cũng nhờ Em cố thắng Royce nên kết quả là phần lời của "Renegade" cho đến giờ chắc vẫn là tuyệt đỉnh của gieo vần, với flow và nội dung mà sau này gây cảm hứng cho Nas đá đểu Jay là bị Em vượt mặt.
Nhưng rồi mối quan hệ của Royce và Em trở nên tệ hại hơn khi quản lý của Royce dám nói Em dạy dỗ Dr. Dre cách đọc rap cho đĩa 2001, rồi Royce ghen tị khi Em giành thời gian nhiều cho D12 nên dẫn đến xích mích giữa anh và hội Dirty Dozen này.
Chỉ đến khi một ngày Proof và Royce đánh nhau sau một cuộc gây gổ và bị nhốt chung tại phòng tạm giam thì sự thù địch này mới được dập tắt sau một đêm tâm sự giữa hai MC hàng đầu của Detroit. Và rồi chỉ đến khi cái chết của Proof xảy đến, tình bạn của Royce và Em mới được hàn gắn lại.
Thế nhưng có vẻ mọi việc cũng đã muộn. Em đã mất đi phép màu nhiệm thứ 2!
𝟑. 𝐁𝐚𝐬𝐬 𝐁𝐫𝐨𝐭𝐡𝐞𝐫𝐬 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐢 𝐡𝐨̂̀𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐡𝐚̣𝐜 𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦
Tôi nhớ có lần đang nghe trên đài FM chương trình MTV Most Wanted có một bạn đề nghị một bài rap. Lúc đó tôi hoàn toàn không để ý tên nghệ sĩ hay tên bài, nhưng cái câu intro cực buồn đấy được nối tiếp bằng một giọng rap trầm xuống khiến tôi không thể quên được. Chỉ mãi đến khi đĩa MMLP ra đời và tôi có dịp biết đến Eminem để nghe thử đĩa đầu tay chính thức Slim Shady LP thì tôi mới nhận ra bài "Rock Bottom" là bài rap mà tôi vẫn tìm bấy lâu nay.
Phần beat cực sâu lắng đó là do anh em nhà Bass gồm Jeff Bass và Mark Bass tạo ra. Nhiều người có thể lầm tưởng trong các đĩa đầu của Eminem, phần beat chủ yếu được Dr. Dre sản xuất nhưng không hề vậy. Số lượng bài rap mà anh em nhà Bass sản xuất cho Em còn nhiều hơn lúc đó.
Jeff và Mark lúc đầu chỉ là những tay sản xuất nhạc vô danh nhưng lại rất hay hợp tác với các rapper da màu. Thế rồi một ngày họ nghe được đoạn rap thi đấu của Em và liền rủ Em đến thu âm thử.
Ban đầu Jeff không hiểu Em rap cái gì vì Em rap quá nhanh. Chỉ đến khi bắt đầu viết nhạc cho tay rapper này, Jeff và Mark mới dần thấm thía được tài năng của Em. Do hạn chế kiến thức về âm nhạc, hai anh em Bass đã phải hướng dẫn Em về cảm nhận phần beat. Ví dụ như họ sẽ bảo Em đây là track nhạc vui, hay buồn, hay giận dữ, để Em có thể viết lời phù hợp trên nền nhạc đó.
Chính nhờ anh em nhà Bass mà Em mới có được nền tảng phát triển mang tới cảm xúc thật tới bài rap của Em, vượt lên trên việc đơn thuần đi thi đấu freestyle mà Em vẫn hay làm.
Thế nên nếu nói đến cảm xúc buồn thì Rock Bottom là một ví dụ kinh điển khi lời rap của Em đầy những tự sự tâm trạng như “That's rock bottom, when this life makes you mad enough to kill / That's rock bottom, when you want somethin' bad enough to steal / That's rock bottom, when you feel like you've had it up to here / ‘Cause you mad enough to scream, but you sad enough to tear”. Em ghi âm bài này ở giai đoạn chạm tới tận cùng đáy của khổ cực đến nỗi Em suýt chết vì sốc thuốc sau khi ghi âm xong.
Nếu như "Rock Bottom" là thái cực của Em khi chịu đựng đủ mọi khổ cực để tồn tại từ cái thời Em chưa tìm được danh vọng thì "Lose Yourself" lại là một ví dụ về sự tự tin và kiêu hãnh của một rapper ở đỉnh cao sự nghiệp. Phần beat được Jeff sản xuất với câu intro bằng tiếng keyboard sâu lắng trước khi được nối bằng câu riff guitar điện rất đơn giản nhưng mạnh mẽ. “He opens his mouth, but the words won't come out / He's chokin', how, everybody's jokin' now / The clocks run out, times up, over, blaow!”, và lúc này đây không khí vỡ oà như chính cảm xúc bùng nổ của nhân vật chính lúc đó với nền trống dồn dập sau cùng. Hoàn hảo!!!
Ngoài toàn bộ đĩa EP Infinite và Slim Shady EP ra, các bài xuất sắc khác của Em do anh em nhà Bass sản xuất còn có "If I Had", "97 Bonnie & Clyde", "Just Don’t Give A Fuck", "Marshall Mathers", "Kim", "Criminal", "Cleanin’ Out My Closet", "Sing For The Moment", v.v.
Điểm chung trong beat của anh em nhà Bass là cách sử dụng nhạc cụ sống như guitar, bass, keyboard nên âm nhạc của Eminem có cảm xúc thật như cuộc sống đầy thăng trầm của tay rapper này. Nói một cách khác, nhạc của Jeff Bass và Mark Bass như chất xúc tác khơi gợi cái “nghệ sĩ” trong Em.
Chỉ có điều sau đĩa Relapse, Em và Bass dừng hợp tác vì lý do Em muốn thay đổi hướng đi trong âm nhạc. Có tin khác là Em muốn từ bỏ sự nghiện ngập với thuốc phiện mà anh em nhà Bass đã lôi kéo Em vào.
Dù lý do gì đi chăng nữa, phải nhận thấy một điều là đĩa Encore do không có anh em nhà Bass tham gia nên mất hẳn một cái cảm xúc trong âm nhạc, và đĩa Relapse thì họ chỉ đóng góp một bài duy nhất "Beautiful", một trong số ít bài hay nhất đĩa, còn lại cũng tụt hẳn về chất lượng.
Sau sự chia tay với anh em nhà Bass, âm nhạc của Em đúng là mất đi cảm xúc. Và thế là Em cũng mất đi phép màu thứ 3!
𝟒. 𝐃𝐫. 𝐃𝐫𝐞 𝐯𝐚̀ 𝐬𝐮̛̣ 𝐡𝐨𝐚̀𝐧 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐚̂𝐦 𝐧𝐡𝐚̣𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦
Ngoài việc lăng xê và đưa Eminem đến với thị trường âm nhạc, Dr. Dre là người thày giúp Em hoàn thiện âm nhạc cho Em. Ông có một cái tai âm nhạc thiên tài và con mắt nhìn người sắc xảo. Lần đấy ở giải Rap Olympics, Em thắng liên tục nhưng thua ở L.A. Tuy vậy Em và anh em nhà Bass cũng đồng thời thu âm được kha khá bài cho Slim Shady EP. Trong show đó, có một thằng cu đến hỏi xin một đĩa mang về nghe. Cả bọn đưa cho nó mang không biết rằng nó làm ở phòng đưa thư cho hãng ghi âm Interscope. Chẳng mấy chốc mà nhạc của Em đến tai Jimmy Iovine và Dr. Dre. Tất cả sau đó là sự ra đời của một huyền thoại.
Nếu như Proof và Royce là động lực cho Em phát triển kỹ thuật gieo vần và nội dung, anh em nhà Bass giúp Em chuyển tải cảm xúc thì Dr. Dre giúp Em hoàn hảo flow bám vững theo nhịp độ bài rap và chất lượng âm thanh được đẩy lên tầm cao mới.
Ở đĩa Slim Shady LP, flow của Em nghe còn mang tính bột phát, chưa nắm vững quy luật nhịp thì đến Marshall Mathers LP, nhịp flow của Em được hoàn chỉnh đến hoàn hảo như cái cách mà Dr. Dre và cả hội trong N.W.A từng “lướt trên nhịp điệu” trước đây.
Như trong đĩa MMLP, kể cả những bài có beat không theo nhịp độ đều đặn, biến đổi nhát gừng mà Dr. Dre sản xuất như "Kill You", "The Real Slim Shady", "Who Knew", Em vẫn bám cực chắc nhịp. Nhờ sự hướng dẫn của ông, Em còn tạo dấu ấn bằng những câu hook thuộc hàng “độc” như lặp từ “Slim Shady” với giọng điệu lên xuống trôi chảy trong "The Real Slim Shady", nhịp điệu vui tai trong "Without Me", âm điệu luyến thắng trong "Forgot About Dre", đầy giận dữ trong "Fight Music" và tông giọng cao đầy năng lượng trong "Lose Yourself".
Lấy đoạn điệp khúc của "Forgot About Dre" làm ví dụ: “Nowadays everybody wanna talk like they got something to say / But nothing comes out when they move their lips / Just a bunch of gibberish / And motherfuckers act like they forgot about Dre”. Em vừa rap tốc độ nhanh liến thoắng, vừa nối âm “nowadays-everybody”, nuốt âm “-thing” trong “something” và lại nối âm “motherfuckers-act” khiến cho đoạn rap nghe đúng như thứ “gibberish” vậy.
Âu chỉ có điều, Dr. Dre chỉ giành thời gian ban đầu định hình chỉ hướng về mặt âm nhạc cho Em, ông sau đó dường như để toàn quyền cho Em chủ động về khâu sáng tạo, thậm chí cả sản xuất nhạc còn bản thân quay sang vùi đầu với nhiều dự án khác nhau như hỗ trợ ươm mầm các rapper trẻ khác 50 Cent, The Game, Kendrick Lamar, v.v. hay album Detox mà không bao giờ được hoàn thiện và còn bận cả phát triển dòng headphone cao cấp Beats. Là kẻ cầu toàn trong âm nhạc, Dr. Dre không phát hành Detox vì ông không cảm thấy hài lòng với sản phẩm cuối cùng.
Chỉ có điều ông không bớt chút thời gian dùng đôi tai nhạy bén để hướng dẫn Em. Nhiều khi tôi chỉ nghĩ nếu ông bảo với Em rằng “mày đừng hát nữa, nhất là mấy nốt cao ý, nghe sởn gai ốc lắm”, hay “mày đừng rap về giết người một cách vô nghĩa nữa, mày già đầu rồi” hoặc “mày đừng rap kiểu nhát gừng, hay bắn tốc độ nữa, nghe không hợp phong cách mày đâu” thì tốt biết mấy.
Vô hình trung thì Em đã mất đi phép màu thứ 4!
*****
Thiếu sự dẫn dắt của anh em nhà Bass và người thầy Dr. Dre, tay rapper này bị lạc lối trong định hướng về mặt âm nhạc và loay hoay với các sản phẩm chất lượng trung bình kém như Encore, Relapse, MMLP2, rồi Revival.
Thiếu động lực và sự ganh đua ngầm với Proof và Royce mà tay rapper này dễ dãi hơn với ý nghĩa trong lời rap, dẫn đến các bản rap mà Em tham gia với tư cách khách mời sau này hầu như đều thất bại thảm hại về mặt nội dung.
Đã thế, ở đỉnh cao của thành công, những kẻ xung quanh Em đều không dám đưa ra những lời nhận xét chê bai chân thành với Em. Cái lần tay sản xuất nhạc hip hop nổi tiếng Just Blaze chia sẻ về lần hợp tác với Em trong đĩa Recovery, anh có bảo Em cần xem lại đoạn flow bị lệch nhịp thì Em hơi khó chịu và phủ nhận, còn Blaze thì bị nhắc là dại dột khi đi chê như vậy. Thế nhưng tối hôm đó Em gọi cho Blaze và thú nhận sau khi nghe đi nghe lại 30 lần thì mới thấy Blaze nhận xét chuẩn xác. Điều gây sốc hơn là Em còn bảo anh là người đầu tiên có nhận xét chê bai với hắn trong thời gian dài.
Mờ mắt bởi hàng loạt những thành công ban đầu, cái tôi của Em cũng quá lớn trong khi cái tai âm nhạc lại quá thiếu tinh tế. Vậy nên giờ đây chắc Em cần có người định hướng rõ ràng hơn. Đã có cải thiện với sản phẩm Kamikaze và Music To Be Murderer By, vẫn có hỗ trợ từ Dr. Dre và tham gia của Royce Da 5’9’’, nhưng Em vẫn cần thận trọng hơn. Và quan trọng nhất là có người dám góp ý thẳng.
Không phải đâu xa, chính Kamikaze là kết quả của lần Em bị Joe Budden - tay rapper tài năng và cũng là bạn với Royce trong nhóm Slaughterhouse - chê bai thậm tệ bài "Untouchable" và đĩa Revival. Hãy thử xem Joe có phải là phép màu tiếp theo không nhé? Trước mắt thì Em vẫn còn thù Joe đấy!!
...
Bài viết: Kunt @ EmoodziK
Link: https://www.emoodzik.com/post/eminem-and
*EmoodziK là một blog chuyên chia sẻ về âm nhạc, đội ngũ quản trị kiêm viết bài bao gồm các thành viên với bút danh đều bắt đầu bằng chữ K: Kcid, Kai, Kink, Kroon & Kunt. EmoodziK được lập nên không mục đích gì khác ngoài việc chia sẻ sở thích âm nhạc Quốc tế xuyên châu lục với các thể loại Rock, Pop, Blues, R&B, HipHop, và các thứ linh tinh khác. Nếu mọi người muốn tìm hiểu và đọc các bài viết về nhạc Quốc tế thì Động xin giới thiệu trang blog rất chất lượng này.
you say run guitar 在 Robynn Yip Facebook 的最讚貼文
blog 7
I just want to say that I am so, so grateful that I have my church. Being able to volunteer and service the church and sing on stage to worship Him, no matter what the circumstance, gave me a cornerstone to hold on to, and gave me a chance to make the world a little bit of a better place and serve, however insignificant. I am grateful to be able to continue to share my voice and my guitar/piano playing, that despite cancelled work events I can still share musical moments with people and connect souls. This for sure has been one of the blessings I cherish.
It has been a heavy weekend. Dear all, no matter what... please don’t forget the very basic virtues and values of what it means to be a human being, living amidst this crazy and unpredictable world, even when the sky falls. Also, from a place of genuine concern, please do something that gives you some sort of emotional balance - go for a run, do some sort of exercise, enjoy some music, spend time with people you love and care about, journal, and try your best to get sleep... don’t forget about taking care of yourself, physically and mentally. Above all, stay safe. We all need that. Sending love.
好-我現在換語言,說點開心的。 有一件事,我在這裡特別希望分享。 最近,有一位一直很支持我們的台灣粉絲剛剛結婚了,而粉絲團很多好友都有飛去台灣參與他們的婚禮。想在這裡再次恭喜他,雖然沒有機會親自到場,但我有看到粉絲們發給我的片段。片段中看見他們的背影,手牽著手一起歌頌主。 我真的很感動見證著他踏入人生新的階段,感覺我們都漸漸長大了。 我很感動他能在R&K粉絲團中找到這麼多好友,也感動他每次來香港支持我們的時候,香港的粉絲都會非常照顧他。 也很感動他學到了好多廣東話,哈! 我前幾天給他錄了一個音頻,除了想親口說恭喜他,也跟他說,我們都是2019年結婚的朋友啊!
這個年份,雖然是一個很動盪的一年,但能在這個年份成婚,也有它特別的意義。 儘管世界再亂,我們還是發誓牽著另一半的手,走過人生的酸甜苦辣。這其實是一件很有份量,也很浪漫的事!所以我希望在此再次送上祝福,希望你們能幸福美滿,白頭到老,兩個人一起並肩迎接前面所有的路。恭喜你們☺️
Till next time,
Choose love and bring light.
x Robynn
#robynnblogs #whentheskyfalls #青春終老
you say run guitar 在 約書亞樂團 Joshua Band Youtube 的最讚貼文
#歡迎追蹤並且分享我們的音樂 #約書亞樂團 #肥牛犢
詞 / 曲 Written:周巽光 Ewen Chow、吳唯農 Justin Wu、洪德耀 Derek Hung、張家綺 Angela Chang
中譯英 / 熊乃恩 Nathan Hsiung
數位平台連結▶https://rmcbook.lnk.to/u5u0eI5o
實體專輯、實體樂譜▶https://bit.ly/3iHVHGc
電子樂譜▶https://reurl.cc/e8xoxL
﹥Verse1
當我迷失祢將我尋回
When I am lost You come and find me
在祢肩上帶我回家
On Your shoulder, You take me home
失而復得何等喜樂
Lost and then found, how wonderful
眾聖徒與天使一同來慶賀
All heaven and the earth, come celebrate here
﹥Verse2
在祢愛中我不再失落
Within Your love I’m no longer lost
找到我就捧在手中
Once found I will always keep close
祢視我為無價至寶
You see me as priceless treasure
邀朋友和鄰舍都一起歡樂
Spread the word to corners, rejoice together
﹥Pre-Chorus
Let’s not forget Let’s celebrate
這是天父所預備
This is what He has prepared
Let’s not forget Let’s celebrate
這是天父所預備
This is what He has prepared
Let’s not forget Let’s celebrate
這是天父所預備
This is what He has prepared
Let’s not forget Let’s Celebrate
肥牛犢的party
Join fat cow’s party
﹥Chorus
讓我們一起在天父的宴席中party
Come together in our Heavenly Father’s house party
來party Woah
Come party Woah
為慶祝我回家 讓我們一起來party
To celebrate I’m home Let’s come together and party
來party woah
Come party woah
﹥Tag
Fat cow party let’s get ready
Everybody let’s go party
﹥Verse3
當我散盡祢豐盛祝福
When I’ve spent Your many blessings
只想找到回家的路
I just want to find my way home
卻看到祢跑來抱我
But I see You run towards me
不責備 不定罪 愛我的天父
Never blamed, not condemned, Father You love me
﹥Bridge
奇妙恩典 不顧別人眼光 將我贖回
Wonderful grace ignores all opinions, brings redemption
不再羞愧 因我是祢眼中無價寶貝
Never ashamed because In Your eyes, I can’t be replaced
奇妙恩典 不顧別人眼光 將我贖回
Wonderful grace ignores all opinions, brings redemption
不再羞愧 因我是祢眼中無價寶貝
Never ashamed because In Your eyes,I can’t be replaced
﹥Rap
Fat cow party let’s get ready
你說我憑什麼 怎麼可以
You say why is it me | You’re not worthy
Everybody let’s go party
天父的愛讓我很可以
Heavenly Father’s love welcomes me
Fat cow party let’s get ready
你說我憑什麼 怎麼可以
You say how’d this happen | You’re not worthy
Everybody let’s go party
天父的愛讓我很可以
Heavenly Father’s love welcomes me
-
製作人 Producer / 趙治德 Samuel Chao
配唱製作人 Vocal Producer / 陳州邦 Ben Chen
編曲Arrangement / 趙治德 Samuel Chao
Keyboard & Synths / 趙治德Samuel Chao
Electric Guitar / 孫立衡 Peter Sun
Bass / 簡偉倫 Weilun Chien
Drum / 蔣孟平 Benjamin Chiang
合成器音色協助 / 吳唯農 Justin Wu
和聲配唱製作人 Background Vocal Producer / 陳州邦 Ben Chen
和聲編寫 / 趙治德 Samuel Chao
和聲 / 趙治德 Samuel Chao、何彥臻 Franny Ho
Choir / 陳州邦 Ben Chen、趙治德 Samuel Chao、何彥臻 Franny Ho、吳宇婕 Christine Wu
錄音 Recording Engineer / 劉員杰 Francis Law、陳州邦 Ben Chen、單為明 Link Shan(Drum)
剪輯 Editing Engineer / 劉淑莉 Lily Liu、趙治德 Samuel Chao
混音 Mixing Engineer / 孫立衡 Peter Sun
錄音室 Studio / 異象工場、Lights up studio(Drum)
-
奉獻 Asia for JESUS/ 約書亞樂團事工
https://goo.gl/5AAgQP
聯繫約書亞樂團:
https://www.joshua.com.tw/web/
-
這裡可以找到我們!
YouTube▸https://bit.ly/3hBNTH5
Apple Music▸https://apple.co/3Au41TK
Spotify▸https://spoti.fi/3As1fi4
KKBOX▸https://bit.ly/3dJyCTz
My Music▸https://bit.ly/2UnIVpA
friDay音樂▸https://bit.ly/2UkxJdm
LINE MUSIC▸https://bit.ly/3fyxAeu
-
異象工場官方商城▸https://shop.asiaforjesus.net/
約書亞樂團官網▸https://www.joshua.com.tw/
約書亞樂團Facebook▸https://www.facebook.com/joshuaband
約書亞樂團Instagram▸https://www.instagram.com/joshua_band/
約書亞樂團微博▸https://weibo.com/joshuaband
約書亞樂團微信▸joshuaband
you say run guitar 在 Charis Chua Youtube 的精選貼文
《小心眼 Soul Filter》數位發行中
線上收聽 Listen:https://lnkfi.re/soulfilter
訂閱頻道 Subscribe:https://lihi1.com/wC9Ka (記得開啟小鈴鐺)
何其感恩在一年前的今天,發行了自己的首張創作專輯《 #小心眼Soulfilter 》整張專輯、每首歌都是從過去生活的經歷吸取養分也獲得靈感。
《57 Days》是訴說曾經一小段一見鐘情的遠距離戀愛,以爵士曲風表現當初的期待和不安,那樣的心情也類似一年前準備發行專輯的心情。今天分享給大家的《57 天》是年初音樂會的Live 版!很榮幸可以邀請到爵士鍵盤大師/好友 曾增譯 一起演出。
經歷365天來到2020/11/1,雖然是個不安寧的一年,所有的行程被迫終止暫停,卻也是再次紮根真實的世界中,探索、收集與創作。為了身旁的家人朋友和你們今年的健康平安感謝,也祝福世上每個角落的人們可以安穩度過2020年,帶著希望進入2021年,在下一年的這個時候,I see you.
So grateful that exactly one year ago today, I had the opportunity to release my first full-length album of originals, Soulfilter. Every song is a precious snapshot of momentous events in my life.
To commemorate this release, I'm going to release a series of live videos from our show in the beginning of this year. Stay tuned every week for more videos!
#57days is a song I wrote... exactly 57 days after a delightful first date. It was about being idealistic yet realistic about love and relationships. It's still one of my favourite songs today.
This version is as live and unpolished as it gets, with audio straight from the show. Hope you still appreciate the story through the rawness :)
/
57 Days
作曲 / 作詞:蔡佳靈
Composer / Lyricist: Charis
I think I just wasted 57 days
Thinking of 57 ways
To show you that I want you
To say I love you
But I think I’m losing love again
I know that being so very far apart
Will take its toll upon our hearts
Although I really want to say I love you
But I think you want to be just friends
Maybe it was never meant to be in the first place
But I still wonder what your lips are like at the first taste
Did I just waste 57 days dreaming in a silly, romantic haze?
Before, you said you'd whisk me away
To some exotic sunny place
If it rained we'd run for cover and breathe in each other
But that dream is melting like sorbet on a summer's day
Maybe it was never meant to be in the first place
But I still wonder what your lips are like at the first taste
I can't read you
You wax cold and hot
Sometimes we're getting nowhere
Sometimes it hits the spot
Decision, commitment-phobic? Well so am I
It's been a while, since anyone has made me like flying,
You make me like flying, you make me feel like flying…
If you would tell me that your love is here to stay
I'd wait for another day, and make it 58
If we were just face to face in one embrace
Our fears would be kept at bay and things will be okay, they would be okay
樂團 Band:
Keys: 曾增譯
Drums: 陳冠毅
Bass: 大頭
Guitar: 周顯哲
you say run guitar 在 約書亞樂團 Joshua Band Youtube 的最佳貼文
#歡迎追蹤並且分享我們的音樂 #約書亞樂團 #MercifulLove
詞 / 曲 Written:謝思穎 Panay Isak、褚治軒 Chu Chi Hsien A.C 、孫立衡 Peter Sun、璽恩SiEnVanessa
中譯英 / 熊乃恩 Nathan Hsiung
主唱 / 璽恩 SiEnVanessa
數位平台連結▶https://rmcbook.lnk.to/u5u0eI5o
實體專輯、實體樂譜▶https://bit.ly/3iHVHGc
電子樂譜▶https://reurl.cc/e8xoxL
﹥Verse1
忘了美好的生活 像是擱淺的船
Forgotten the good old times, like a ship caught on land
隨著海浪起伏 我的力量漸漸消逝
As the ocean waves rise, I feel my strengths slowly run dry
﹥Verse2
人們給的建言話語 使我努力顯得無力
All the advice I have received, my efforts shunned, feels so lonely
回想起祢溫柔應允 眼淚中流著憐憫
Remembering Your kind answer, tears flow down filled with mercy
﹥Pre Chorus
即使感覺不到祢 還是緊抓著祢
Even when I don’t feel You, I will still hold tightly
即使現實洩氣
Though reality’s stiff
我仍然要聽見祢聲音
I still want to hear You speak to me
﹥Chorus
Merciful love Merciful love
我要再一次 擁抱著 祢給的盼望
I want to again hold onto the hope from above
Unfailing love Unfailing love
聽見袮聲音 在我心裡 我堅定與袮在一起
Along my heart strings, I hear You sing, I will remain with You firmly
﹥Verse3
祢永遠會在這裡 一生永不缺席
You will always be with me, never will You take leave
不能控制的想起祢 此刻進入最深安息
Thinking of You unconsciously, right now entered the deepest peace
﹥Bridge
袮說:「我知道 我都知道 所有眼淚我都看到」
You say “I know child, I know my child, every tear I will reconcile”
袮的聲音環繞 成為最終倚靠
Father Your voice surrounds, my security found
Your love never runs out
-
製作人 Producer / 孫立衡 Peter Sun
配唱製作人 Vocal Producer / 曹之懿 Isabelle Tsao
編曲 Arrangement / 孫立衡 Peter Sun
Keyboard & Synths & Strings / 孫立衡 Peter Sun
Electric & Acoustic Guitar / 孫立衡 Peter Sun
Bass / 簡偉倫 Weilun Chien
Drum / 洪德耀 Derek Hung
和聲配唱製作人 Background Vocal Producer / 璽恩 SiEnVanessa
和聲編寫 / 璽恩 SiEnVanessa
和聲 / 曾晨恩 Yosifu Tseng、璽恩 SiEnVanessa
錄音 Recording Engineer / 李宛叡 Rayya Li、葉惟恩 Calvin Yeh、劉員杰 Francis Law、陳州邦 Ben Chen、單為明 Link Shan(Drum)
剪輯 Editing Engineer / 孫立衡 Peter Sun
混音 Mixing Engineer / 孫立衡 Peter Sun
錄音室 Studio / 異象工場、Lights up studio(Drum)
-
奉獻 Asia for JESUS/ 約書亞樂團事工
https://goo.gl/5AAgQP
聯繫約書亞樂團:
https://www.joshua.com.tw/web/
-
這裡可以找到我們!
YouTube▸https://bit.ly/3hBNTH5
Apple Music▸https://apple.co/3Au41TK
Spotify▸https://spoti.fi/3As1fi4
KKBOX▸https://bit.ly/3dJyCTz
My Music▸https://bit.ly/2UnIVpA
friDay音樂▸https://bit.ly/2UkxJdm
LINE MUSIC▸https://bit.ly/3fyxAeu
-
異象工場官方商城▸https://shop.asiaforjesus.net/
約書亞樂團官網▸https://www.joshua.com.tw/
約書亞樂團Facebook▸https://www.facebook.com/joshuaband
約書亞樂團Instagram▸https://www.instagram.com/joshua_band/
約書亞樂團微博▸https://weibo.com/joshuaband
約書亞樂團微信▸joshuaband
you say run guitar 在 Boku no Hero Academia OST - You Say Run Guitar Tutorial 的推薦與評價
You Say Run Guitar Tutorial- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -▻ Subscribe for morehttps://youtube.com/c/tabsheetmusic▻ ... ... <看更多>
you say run guitar 在 How To Play "You Say Run" From Hero Academia - YouTube 的推薦與評價
Learn how to play thedooo's mini cover arrangement for " You Say Run " From Hero Academia with TABS! In this guitar tutorial, I take you ... ... <看更多>
you say run guitar 在 You Say Run (Guitar Cover) - YouTube 的推薦與評價
GO BEYOND!! PLUS ULTRA!! My Hero Academia OST - You Say Run ❖ You can support me here: https://ko-fi.com/dudescover❖ Subscribe for weekly ... ... <看更多>