Nếu tớ thích viết về mỹ phẩm và làm đẹp thì chị gái tớ thích viết về...hầu hết mọi thứ xung quanh...Những nơi chị tớ đi ngang qua, những món ăn ngon, những địa điểm đẹp hay đơn giản là những khoảnh khắc đời thường qua một góc nhìn riêng. Chị tớ từng viết blog rất nhiều cái thời mọi thứ trên mạng chỉ xoay xung quanh các blog Yahoo 360, rồi cuộc sống bận rộn cứ cuốn trôi đi tất cả khiến cái thú vui viết blog đơn giản trở thành...thú vui xa xỉ. Cơ mà cái gì đã gọi là niềm vui và sở thích thì thật khó mà chôn vùi. Viết blog mang lại niềm vui chia sẻ của người viết blog tới người đọc blog, những cuộc trò chuyện ngắn qua những lời comment để lại, những người chưa quen biết bỗng trở nên gần lại bởi họ tìm được một cái gì chung hay đơn giản là những gì đọc được khiến họ thấy thích thú. Bởi vậy giữa luồng cuộc sống bận rộn, chị tớ lại muốn viết. Viết để chia sẻ, viết để tạo niềm vui đơn giản cho cá nhân và những ai có cùng sở thích có thể dừng bước, đọc và tạo ra những cảm hứng riêng cho bản thân. Khi lập page, tớ nhận được rất nhiều sự động viên từ chị gái để làm những gì mình thích nên lần này chị tớ tìm lại được sở thích viết lách yêu thích, tớ càng phải cổ vũ tung hoa bung lụa (hihi thay lời cảm ơn bao lần chị tớ vất vả tìm mua những món mỹ phẩm tớ khó mua được hoho) Chị tớ thích viết về du lịch, ẩm thực và cuộc sống thường ngày <3 Nếu bạn có hứng hãy ghé qua ngôi nhỏ Lily of the Valley và khám phá cùng tớ nhé nhé <3
Tôi có một cô bạn cực kì kool.
Vào cái độ tuổi ẩm ương nhiều năm về trước khi mấy đứa con gái còn đang bận ganh tị trố cả mắt ra về ba cái vụ quần áo xe cộ điện thoại, khi mốt lượn Hồ còn thịnh hành mà sau này nghĩ lại tôi chả hiểu sao hồi đấy ai đã phát minh ra cái trò lợi dụng đường song song để chạy xe chầm chậm xong soi xem đứa nào mặc đẹp một cách nghèo nàn về văn hoá giải trí đến thế cơ chứ =)) =)) =))
Chính vào cái lúc đó, cô ấy đã làm tôi ghi tâm khắc cốt cái điệu bộ nhún vai rất thong dong rồi bảo "Some people got it all" mỗi khi nghe bình luận đứa nào đấy vừa xinh đẹp vừa học giỏi vừa nhà giàu một cách nhẹ nhõm như thể trên đời có nhiều chuyện tất lẽ dĩ ngẫu nó phải thế, kiểu trên đời thỉnh thoảng phải xuất hiện một cơ số con người như thế để những người nhàn rỗi thú vui như các bạn mới có đề tài thảo luận chứ =))
Tự dưng hôm nay nhớ lại cái câu "Some people got it all" là vì đang định viết về New Zealand xong ngồi xem lại ảnh rồi bất giác mình nhớ tới cô bạn mình rồi tự dưng buột miệng xuýt xoa "Some country got it all".
Quả thực là cái câu này ko thể nào chệch đi đâu được khi miêu tả về New Zealand vì nước nào cũng có chỗ đẹp chỗ không đẹp chỗ siêu không đẹp nhưng mà ở New Zealand thì chúa ơi chắc lúc ngài nhào nặn đến vùng đất này thì hẳn ngài đang thăng hoa trong tình yêu một cách tột độ hay gì mà ngài không ngớt tay rộng rãi ban phước cho đất nước này tới mức đi tới chỗ nào cũng chỉ còn thốt lên được hai từ "HOÀN HẢO".
Để biết được thực sự tôi có đang ba hoa bốc phét quá đáng về New Zealand hay không thì tốt nhất là bạn nên search ngay thông tin sau khi đọc post này rồi tự mình tới đi một vòng nhé; còn tôi thì có vài khoảnh khắc tuyệt đẹp mà tôi muốn kể lại với các bạn với mục đích xúi bẩy các bạn mau book vé nhanh hơn thôi :))
-- Tôi tới New Zealand vào cuối tháng 5 đầu tháng 6, tức là lúc mà các nước khác nói chung và nước Việt Nam nói riêng đang giữa mùa hè nóng như thiêu như đốt thì New Zealand cũng đặc biệt y như nước Úc là trái thời tiết nên đây là đoạn cuối thu chớm đông trời mát mẻ hơi có gió lạnh một tí đủ để nếu đang định cưa cẩm ai đấy thì cứ nên chọn mùa bắt đầu lạnh mà vác cưa vào rừng nhé, cây to mấy đảm bảo cũng dễ đổ cái rầm vào lòng bạn vì trời lạnh mọi thứ có xu hướng co lại mà nên cả khoảng cách cũng dễ tự động xích xích lại í :))
-- Sân bay của Queenstown nằm ngay dưới ngọn núi thần thánh The Remarkables nên ngay khi máy bay chuẩn bị hạ độ cao xuống tầm 10,000m thì ở cửa sổ máy bay đã hiện ra quang cảnh núi tuyết trắng xoá trên nền trời xanh thẫm đẹp tuyệt trần khiến bình thường tôi là một người chỉ chuyên thích ngồi hàng aisle mà bữa đó mê mẩn quá phải nhờ xin đổi chỗ sang gần cửa sổ và từ giây phút đó cho tới cuối hành trình, tay tôi mỏi nhừ ra vì cứ phải giơ lên áp tim hồi hộp trong khi miệng không ngớt lẩm bẩm cái hỗn hợp âm thanh gì đó nửa sung sướng nửa ca tụng. À ghi lại không quên mất, các bạn nên search Youtube với keyword "New Zealand Air Safety Video" nhé trời ơi trần đời tôi chưa từng coi cái video hướng dẫn an toàn bay nào mà hay ho đến thế. Xem đi xem đi nhé để có thêm lý do mà book vé đi ngay và luôn :D
-- Khách sạn hay nhà nghỉ hay nhà trọ hay lựa chọn nào cũng được vì NZ đẹp quá, thành ra resort 5 sao hay bầu trời ngàn sao hay còn gọi là hotel de la hiên cũng được tuốt vì bạn chẳng ở trong phòng làm gì được đâu, khi ở đây bạn chỉ muốn ngủ luôn ngoài rừng nếu điều kiện cho phép vì muốn lái xe đi nhiều nơi tới nhiều chỗ hơn mỗi ngày. Tuy nhiên nếu cần recommendation thì tôi xin giới thiệu Hilton Resort nhé, đây là cái khách sạn Hilton duy nhất mà tôi cảm thấy hài lòng trong cái chuỗi Hilton ở ngoài châu Á vì nó có cái view ngồi uống rượu buổi tối và ăn buffet buổi sáng đẹp thần sầu với cái thứ nắng ma mị không thể nào diễn tả được bằng lời nên tốt nhất bạn hãy xem bức ảnh cuối cùng trong album này nhé.
-- Khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong chuyến đi có lẽ là lúc ngồi Land Rover 4X4 đi lên Skippers Canyon. Quãng đường lên núi xuyên qua bao con đường rừng với những khúc cua nghẹt thở, chạy qua bao chiếc cầu dây nhìn xuống lưu vực sông Wakatipu xanh biếc và thung lũng sông Shotover rộng lớn, dừng lại trước bao nhiêu vách núi đá sừng sững được xẻ ra một cách tự nhiên bởi dòng nước chảy miệt mài hàng trăm năm tạo thành những đường vòm hùng vĩ, đứng giữa thiên nhiên trùng điệp đẹp đến mức ko thể có ham muốn cất lên tiếng hét tuổi trẻ mà chỉ còn biết đứng yên lặng nhìn như nuốt lấy từng tấc đất từng ngọn đồi và cảm thấy mình đã may mắn biết bao khi trải qua khoảnh khắc hiểu rằng mỗi giây phút trong đời đều đáng trân quý xiết bao. Vì khởi hành từ sáng sớm nên khi lên đến gần đỉnh núi là lúc mặt trời chuẩn bị mọc lên cao chiếu rọi ánh sáng lấp loá trên những hạt sương đọng lại trên những cánh đồng cỏ bạt ngàn mà xe chạy qua nhanh vun vút tới mức tôi không còn nhìn thấy cánh đồng cỏ mà chỉ thấy cánh đồng hoa tuyết trắng muốt và cái điện thoại trở nên bất lực vì không thể nào chụp lại được sự thuần khiết của quang cảnh thần tiên đấy. Đến New Zealand rồi mới hiểu tại sao The Lord of the Ring lại được chọn quay ở đây cùng nhiều bộ phim có bối cảnh thần thoại khác, vì phong cảnh ở đây rõ ràng nhiều đoạn đường mang tới cảm giác huyễn hoặc liệu mình có đang lạc vào xứ sở nào đấy không chứ ko còn sống ở thế kỷ 21 nữa. Xe off-road leo lên tới đỉnh thì dừng lại giữa những trang trại đáng yêu rồi anh lái xe cái mặt ngầu ơi là ngầu nhưng bàn tay thì điệu nghệ rót nước sôi bốc khói nghi ngút vào cái ly đựng đầy thứ bột chocolate hảo hạng rồi chế thêm chút sữa tươi nóng hổi và mang ra một khay đầy almond cookies mời bạn ngồi ngay giữa thiên nhiên mà có một bữa sáng như là thần tiên cổ tích ngắm mấy cây nấm dại đang nở xoè ra trong đám lá mục và sương vẫn không ngừng đọng lại muôn hình vạn dạng trên những cành thông khô. Thoả thuê rồi trong khi bạn vẫn còn chưa hoàn hồn vì choáng ngợp thì trên đường về xe còn dừng lại thêm một lần nữa ở ngay lưu vực sông Wakatipu là nơi bạn nhìn thấy cái dòng xanh ngắt này từ trên đỉnh núi, thì giờ nó nằm trải dài ngút ngàn trước mắt bạn và dù bạn biết chắc rằng vận may đãi được vụn vàng chẳng đến với bạn đi chăng nữa thì thêm một lần nữa tầm mắt bạn sẽ xanh hơn rộng hơn sau một ngày thu về toàn bộ những khung hình quá sức ngừng thở này :X
-- Phải có lý do để tôi đã nói ở đoạn đầu rằng "Some country got it all" vì New Zealand ko chỉ mang tới cảm giác hùng vĩ tột độ mà còn mang lại cảm giác an yên vô ngần. Bạn nhớ hãy mua vé tàu thủy đi ra trang trại Walter Peak High Country nhé rồi bạn sẽ thấy quyết định này là một trong những quyết định sáng suốt nhất cuộc đời du lịch của bạn. Hồ Wakatipu mặc dù được gọi là hồ nhưng với chiều dài 80km và độ sâu hơn 1,200ft nằm uốn quanh dãy núi thiêng The Remarkables theo hình chữ N tạo ra những khu vực dân cư có tầm nhìn gần như tuyệt hảo khi đứng từ góc nào của hồ cũng bao quát trọn vẹn được phong cảnh nên thơ này. Tàu thuỷ kiểu vintage chạy chầm chậm lướt trên mặt nước hồ êm ả khoảng 20' sẽ đưa bạn tới trang trại Walter Peak mà nếu bạn là một đứa mê mẩn phong cảnh đồng quê như tôi thì chắc bạn cũng sẽ đinh ninh rằng đây là nơi mà bạn muốn sống lúc nghỉ hưu. Từ terrace của căn nhà chính, bạn có một loạt dãy bàn ghế gỗ kê thẳng nhìn ra hồ phẳng lặng trong một ngày nắng rực rỡ, bên tay trái là cầu tàu bằng gỗ có hàng liễu xanh mướt rủ bóng và hàng cụm hàng cụm hoa hồng cánh dày hoa thơm mọc ven con đường mà đi men theo đó bạn sẽ bước chân vào khu rừng cuối thu lá vẫn còn vàng ruộm một góc trời. Trang trại có phục vụ bữa trưa kiểu BBQ buffet với các món sườn cừu, sườn heo, thơm nướng và salad tươi ngon với một cái view không thể tuyệt vời hơn được nữa và vang trắng ướp lạnh ở New Zealand thì xin thề tôi có thể uống hết hai chai một lúc vì quá ngon quá ngon. No say rồi bạn có thể đi vòng ra nhà sau để vào căn nhà gỗ bán cơ man là đồ lưu niệm làm từ lông cừu, xà bông mỡ cừu, kem dưỡng placenta cừu, khăn trải bàn siêu xinh in hình những con cừu siêu yêu và hàng trăm hàng tỷ thứ hay ho khác. Bạn cũng có thể thong thả đi bộ quanh thung lũng ngắm lũ cừu béo ú na ú nần, mấy chú bò Yak lực lưỡng và mấy con Llama làm tôi nhớ tới trò Farm Town ngày xưa chơi miệt mài nên giàu kinh dị trong cuộc sống ảo hị hị
-- Ở trang trại New Zealand thì dĩ nhiên cừu con nào con nấy béo núng na núng nính trông rất tội nghiệp mỗi lần chạy đâu là cứ dúi dụi nguyên bầy mà béo quá nên con này cắm mặt vào mông con kia là chuyện bình thường. Đau khổ nhất là lúc đàn cừu đùn đẩy nhau kêu bee bee rối rít rồi có vẻ thở hắt ra khi có một con lông xù nhất sẽ bị đẩy ra trình diễn tiết mục xén lông. Tội nghiệp con vật đáng thương đang chuẩn bị thu qua đông tới sắp lạnh phát cóng lên được cứ tưởng chăn êm nệm ấm sống quãng đời bình yên, ai ngờ một ngày đẹp trời bị đem ra lột trần lột trụi trước bàn dân thiên hạ ai nấy chăm chú quay cảnh nude của người ta ko biết ngượng mặt gì hết làm cuối cùng nạn nhân phải chúi đầu chui hết chỗ này sục cả vào chỗ lông mới bị xén để giấu mặt mà cái ông thợ xén lông kia dù bị giằng kéo xém tụt cả quần vẫn nhất quyết ko tha cho. Tôi ko thích thú lắm cái màn trình diễn này lắm và đồ rằng nếu có một ngày trật tự thế giới đảo lộn, thì hẳn việc đầu tiên mấy con cừu sẽ làm là lôi hết lũ người kia ra giữa cánh đồng rồi lột bằng sạch ra xong vứt họ ra thảo nguyên giữa mùa đông cho biết thế nào là trấn lột quần áo của chúng nó lúc xưa kia :((
-- Điều kỳ lạ nhất tôi đã từng làm ở New Zealand là tôi không hề ăn một trái kiwi nào haha và thứ tôi thấy đáng mua nhất ở New Zealand chính là mấy hũ manuka honey. Loại mật ong hảo hạng nào được ong lấy từ mật của những bông hoa của cây trà (tea tree) nên có tính kháng khuẩn cực kì tốt và dưỡng chất cũng tuyệt đỉnh hơn hẳn loại mật ong thường. Mỗi tối sau khi tẩy trang tôi đều dùng manuka honey phết một lớp mượt mà lên da mặt sạch và tận hưởng cảm giác nhung lụa của làn da được chăm sóc một cách ngọt ngào. Còn mỗi buổi sáng trước khi đi làm thì một ly nước ấm pha manuka honey và vài lát chanh chính là thức uống giúp tôi sống sót được với lịch trình làm việc và di chuyển dày đặc. Ngoài ra bạn cũng nên mua những dòng mỹ phẩm thiên nhiên được sản xuất local với các nguyên liệu kiwi, mật ong, hoa hồng, sữa cừu còn tôi thì ưng nhất chai sữa rửa mặt tạo bọt làm từ hoa và hạt trái kiwi mỗi lần rửa mặt xong có mùi thơm như thể vừa được đắp mặt nạ kiwi tươi vậy. Các hầm rượu tại các vineyard cũng là những chỗ bạn nên ghé qua vì cuộc đời bạn có hai cơ hội mà bạn nhìn gì cũng thấy đẹp nhìn ai cũng thấy xinh đấy là lúc bỏ kính cận ra và lúc chuyếnh choáng với rượu vang ngon. Thỉnh thoảng lúc nào chán đời quá, tôi vẫn hay gỡ kính cận ra rồi mỉm cười nghĩ về chuyện Pushkin hồi mới đi học do nhà nghèo ko có tiền mua kính nên viết thư về cho mẹ khen lấy khen để các bạn học ai cũng xinh như hoa như mộng; tới hồi tổng kết năm học do học giỏi có học bổng nên háo hức đi sắm đôi kính về xong thấy giấc mộng sụp đổ nức nở viết thư về cho mẹ trong nước mắt thú nhận mua kính là quyết định sai lầm nhất đời ông =)) Lần nào nghĩ đến Pushkin xong tôi cũng đeo kính lại rồi tự cảm thấy rốt cuộc thì mình sáng suốt hơn đại thi hào ở chỗ biết đeo kính từ năm lớp 6 nên khi bỏ ra chỉ thấy đời đẹp hơn bokeh bay lấp lánh chứ tuyệt nhiên chưa thấy đời xấu hơn tí nào :))
Thế đấy, mặc dù tôi đã tung một nắm đồng xu xuống hẳn lòng hồ Wakatipu trên chuyến tàu thuỷ quay lại đất liền chứ ko thèm chơi trò ném thác nước để lời cầu nguyện được quay lại đây sống cuộc đời lúc về hưu; nhưng tôi cũng tự nhủ rằng dù thế nào đi nữa dù tôi có thực hiện được giấc mơ đó hay không thì ít nhất từ giờ đến già tôi sẽ còn quay lại New Zealand nhiều lần nữa, chí ít là bằng với số đồng xu tôi đã hí hửng tung xuống lòng hồ xanh biếc vào một ngày nắng đẹp !!!
Search