Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )
Phần 11: Số phận một quân cờ.
Hồi nhỏ, tôi rất thích ăn kẹo kéo. Chính là loại kẹo để trong một cái nồi nhôm trên những xe hàng rong rao bên đường. Người bán sẽ cuộn kẹo vào chiếc que bằng tre rồi kéo lên, nhìn vô cùng thú vị. Mẹ hay mắng rằng kẹo kéo quá ngọt, không vệ sinh. Nhưng vì tôi thích nên thi thoảng mẹ vẫn chiều theo ý tôi.
Sau này lớn lên, tôi đã lâu lắm rồi không còn nhìn thấy những xe kẹo kéo tuổi thơ nữa.
Có những điều ta từng rất yêu thích, bằng một cách nào đó sẽ bị thời gian xoá mờ. Thậm chí biến mất. Mọi thứ trên đời, khi còn có thể, hãy tận hưởng.
Tôi từng nghĩ, tình yêu tuổi đôi mươi như những que kẹo kéo tuổi thơ mà tôi từng mê mẩn, chưa chắc đã ngon nhất, tốt nhất. Nhưng là ngọt ngào nhất trong ký ức của mỗi người. Mãi về sau khi nhớ lại, vẫn cảm thấy vị ngọt ở đâu đây.
Người mơ mộng như tôi, tìm thấy tình yêu trong ký ức ngọt ngào như que kẹo.
Nhưng với một số người, tình yêu đã qua, người cũ đã xa, vốn chẳng có gì quan trọng cả.
Như một bàn cờ, chỉ cần giữ lại Vua thì sẽ thắng, đâu quan trọng là Tốt hay Hậu? Tất cả đều sẽ phải hy sinh.
Tốt hay Hậu thì cũng chỉ là vật hy sinh cho Vua. Một quân cờ, xét cho cùng dù khác nhau tên gọi, nhưng cùng chung số phận cả thôi.
___________
Quang đứng đó. Cả bầu trời phía sau lưng cậu ấy dường như đang tối sầm lại. Bóng lưng cô đơn giữa cơn giông kéo tới cùng gió mạnh. Tôi nhìn Quang, có một chút thương cảm, có một chút sững sờ. Một làn gió lạnh thổi bụi bay nhoè mắt tôi. Tôi đưa tay lên dụi mắt. Rồi tiến về phía cậu ấy:
- Trời sắp mưa rồi, còn đứng đây làm gì?!
Quang không đáp lại câu hỏi của tôi. Cậu ấy bỗng kéo tay tôi lại sát bên, rồi gục đầu lên vai tôi:
- Mệt quá! Mượn vai một lát!
Tôi im lặng nhìn ra phía xa chân trời. Cơn mưa ngày hôm nay, chắc là sẽ lớn lắm. Mây đen đang kéo đến cuồn cuộn thế kia mà. Quang hất ra một tiếng thở dài. Tôi hỏi một câu thừa thãi trong vô thức:
- Ổn không?!
Quang gật nhẹ:
- Chị hỏi cho có phải không? Ổn! Rất ổn.
Có đôi lúc đứng trước những rối ren của cuộc đời người khác, bạn không thể im lặng, nhưng cũng chẳng biết phải nói gì. An ủi thì nằm ngoài khả năng. Nhưng động viên lại thừa thãi. Không nói gì đáp lại không gian trống trải, thì cảm thấy ngại ngùng.
Là một người bạn, tôi không muốn Quang cảm thấy giờ đây cậu ấy chỉ có một mình. Thường ngày, cậu ấy luôn đùa giỡn. Nhưng tôi biết, Quang là một người nhạy cảm, có trái tim ấm áp. Ẩn sau vẻ bề ngoài vô lo, chưa trưởng thành, là một trái tim mang nhiều vết xước với những tổn thương từng có. Quang không gần gũi với cả cha lẫn mẹ. Nhưng cậu ấy là con trai duy nhất của chủ tịch. Dù không nói ra, hay có cố gắng tỏ ra thờ ơ với con trai mình như thế nào đi chăng nữa, đối với chủ tịch mà nói, ông ấy đặt vào Quang rất nhiều kỳ vọng. Nếu không phải vì hy vọng vào đứa con này, trong tương lai sẽ thay thế mình ở một thời gian không xa nào đó. Thì có lẽ, ông ấy đã không phải nhọc công tốn sức tức giận rồi lại đi dọn dẹp từng chút một những bãi chiến trường tuổi trẻ bồng bột do con mình gây ra.
Ngày hôm nay, khi công ty gặp phải biến cố này, chủ tịch bị triệu tập liên quan đến rất nhiều rắc rối pháp lý sắp tới. Dù Quang trong công ty vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ. Nhưng bỏ qua điều đó, cậu vẫn là con ông ấy… Có lẽ giờ phút này, trong lòng đang rất lo lắng cho cha mình nhưng chẳng thể làm gì?!
Những nhân viên ở bên dưới như chúng tôi, cho dù là ở bộ phận nào, cũng chẳng thể đóng vai trò gì trong những sự kiện như thế này. Chỉ có Ban Quản Trị và phòng pháp chế, cùng phòng truyền thông mới có thể tham gia giải quyết khủng hoảng này mà thôi. Hẳn Mặt Trời đang rất đau đầu với tất cả mọi việc.
- Chị không cần lo quá đâu!
Câu nói của Quang bất ngờ vang lên kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ bâng quơ.
- Lo gì?! Lo thì được gì
Nói vậy nhưng không thể không cảm thấy lo lắng. Đôi khi chúng ta cứ tự dối lòng và nói ra những điều khác xa mình đang nghĩ.
Một vài giọt nước mưa bắt đầu rơi lất phất. Quang đứng dậy, hất mặt về phía tôi:
- Muốn ngồi đây tắm mưa hay đi ra chỗ khác?
“Mưa? Tắm mưa?! Không được. Còn em bé nữa. Tắm mưa ốm thì sao?” Tôi thoáng nghĩ rồi vô thức sờ tay lên bụng mình. Quang sững lại nhìn tôi trong giây lát rồi nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, vừa lúc mưa đổ xuống như trút. May mắn thay, chúng tôi đã kịp chạy vào mái hiên bên trong.
Quang rút ra một điều thuốc đưa lên miệng, tôi tiện tay rút điều thuốc khỏi cậu ấy, rồi giật lấy bao thuốc trên tay Quang, nhét lại điếu thuốc vào trong.
- Hút ít thôi, không hút nữa.
Quang chau mày nhìn tôi, rồi lại nhìn bao thuốc trong tay tôi. Song, cậu ấy cũng không phàn nàn gì. Chẳng phải tôi muốn giấu giếm việc mình đang mang thai. Chỉ là nói ra lúc này không phải lúc. Trong khi mọi thứ đang xáo trộn ở cuộc đời cậu ấy, tôi không thể hồ hởi báo tin vui của mình.
Gió mạnh, mưa lớn dần. Quang đút hai tay vào túi quần, thở dài.
- Tin bố em mới bị triệu tập vừa lên báo là mấy con giời té ngay. Bớt phiền hẳn!
Tôi cười động viên:
- Trong cái rủi cũng có cái may. Tiện sàng lọc bạn bè, các mối quan hệ cũng tốt còn gì.
Quang cười khẩy:
- Không cần phải đến hôm nay, có chuyện này mới có thể sàng lọc đám rác rưởi ấy. Ngay từ đầu đã là những mối quan hệ đôi bên cùng có lợi rồi.
Tôi nhướn mày:
- Lợi như thế nào? Chỉ thấy em chơi với mấy đứa như vậy rất tốn thời gian. Mà em bớt dùng từ cay nghiệt đi. “Rác rưởi” nghe nó nặng.
Quang rút tay trong túi quần ra đặt lên đầu tôi, rồi vò cho tóc tôi rối tung:
- Chị còn non và xanh lắm.
Tôi nhăn nhó gạt tay cậu ấy xuống, rồi chỉnh lại tóc mình. Quang thờ ơ nói:
- Mấy đứa gái xinh, bất tài vô dụng, hot hot trên mạng, nếu không có tài năng gì, thì tin tức hẹn hò với con người này người kia, chẳng phải có chuyện um sùm cõi mạng sao?
Tôi lại bĩu môi, đáp giọng khinh khỉnh:
- Vậy thì có lợi chỗ nào? Bố em cũng không thích những tin tức kiểu đó còn gì? Chỉ tốt cho tụi nó, chứ tốt gì cho em? Mà nói là đôi bên cùng có lợi. Lãng phí thời gian với những người mà mình biết trước đến với mình vì danh lợi, để làm gì?
Quang cười:
- Để bố mẹ chú ý đến em. Chẳng phải không có lùm xùm trên báo, bố không phải tức giận giải quyết, thì ông ấy có khi đã quên em rồi sao? Bố càng tức giận, mẹ càng hả hê. Mẹ cũng sẽ gọi hỏi han em… Không thì cả năm bà ấy cũng không gọi.
Tôi lặng người trong thoáng chốc. Từng câu nói của một người đàn ông đã hơn hai mươi tuổi, sao lại như đứa trẻ mới mười mấy thế này…. Tôi cảm giác như dù đã lớn lên, nhưng có lẽ Quang vẫn đang sống ở những ngày tháng cha mẹ ly hôn và bỏ mình ở lại. Cái khát khao “được” bố mẹ mình “chú ý”, mới khờ dại và non nớt làm sao.
Dường như nhìn thấy được sự “thương cảm” tràn đầy trong ánh mắt tôi. Quang xua tay:
- Quan trọng hơn là, có lợi ở khoản vui. Chơi với bọn đó cũng vui được trong lúc đó. Có thiệt gì nào? Giờ bố em gặp sự cố, tụi nó nhanh nhẹn lên phủ nhận không quen biết, không hẹn hò gì cả rồi. Đỡ phải cắp theo mấy cái đuôi dù đã chán muốn chết!
Tôi thở dài:
- Thôi, đừng nói về đám gái gú thiển cận của em nữa. Cái kiểu người thấy người khác sẩy chân đã nghĩ rằng người ta chết hẳn ấy… Nói mãi chỉ thấy phí lời. Nhưng mà, lúc nãy, chị thấy chị Như Hoa tới. Chị ấy đến công ty mình lúc này làm gì nhỉ?
Tôi tỏ rõ vẻ băn khoăn. Quang nhìn tôi giây lát rồi buông thõng một câu nhẹ bẫng:
- Đến họp Ban Quản Trị chứ gì nữa.
Tôi mở to mắt, ngạc nhiên nhìn Quang:
- Liên quan gì?
Quang nhún vai:
- Mẹ Cả cũng sẽ đến. Mẹ Cả và chị Như Hoa đều là cổ đông của công ty. Vợ đầu lúc nào cũng có địa vị và danh phận, dù thế nào. Chả bù cho mẹ em và mẹ ba, chuyện kinh doanh, công ty, chưa một lần được bố em cho phép ý kiến. Trong mắt ông ấy chắc chỉ có 2 loại đàn bà: Để yêu và tôn trọng, hoặc để hầu hạ và xem thường.
_______________
Những câu nói của Quang khiến tôi suy nghĩ mông lung nhiều quá. Tôi không rõ cảm giác này là gì? Là có một người phụ nữ rất quan trọng với Mặt Trời, cô ấy sẽ luôn tồn tại trong cuộc đời anh ấy, cho dù có hay không - sự xuất hiện của tôi. Đúng không?
Như Hoa có rất nhiều thứ mà tôi không có, hay chính xác hơn là chưa thể có lúc này. Chị ấy có thể cùng Mặt Trời đồng hành trong những biến cố như hôm nay - điều tôi có muốn cũng chưa đủ khả năng để giúp đỡ. Một người là cổ đông, một người chỉ là phó phòng bé nhỏ. Xét về hoàn cảnh và vị trí, rõ ràng đã chẳng có cửa để so bì.
Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ muốn có mặt trong tất cả hành trình của cuộc đời họ. Cho dù là hạnh phúc hay những lúc khó khăn. Nếu yêu thật lòng, chẳng ai muốn phủi tay, là người đứng ngoài cuộc cả. Có chăng chỉ như đám con gái ham hư vinh trên thế giới ảo mà Quang nói… Đến với nhau vì lợi ích, vội vã rời đi khi lợi ích chẳng còn.
Vốn từ trước đến nay, vị trí của tôi trong lòng Mặt Trời chưa từng rõ ràng. Chỉ từ khi có đứa trẻ này, mọi thứ mới trở nên chân thực một chút. Nhưng tôi có lòng tự trọng của mình, chẳng muốn một ai vớt lấy cuộc đời mình chỉ bởi vì lỡ lầm và thương xót.
Giờ đây, mỗi điều tôi biết về mối quan hệ giữa anh ấy với vợ cũ… Đều mang tới cho tôi cảm giác thật bất an.
“Ta yêu sai hay đúng.
Còn thấy đau là còn thương.”
Câu hát ấy cứ quanh quẩn bên tai tôi suốt nhiều ngày. Tình yêu đâu có đúng- sai. Nó là thứ cảm xúc đắt giá, đến và đi không hề báo trước. Xét cho cùng “còn thương” đâu phải là “còn yêu” đúng không?
Tôi luôn nghĩ Mặt Trời còn thương Như Hoa nhiều lắm. Nhưng có “còn yêu” hay không? Nếu có, thì còn nhiều hay ít? Tôi không dám chắc. Thật khó khăn cho một mối quan hệ mà những người trong cuộc không thể chắc chắn cảm giác của đối phương dành cho mình. Và càng mệt mỏi hơn, khi trong mối quan hệ đó có xuất hiện “người thứ ba” dù chỉ là hình bóng thoáng qua, không rõ nét. Không có quyền ghen tuông vì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Thật vô lý khi áp đặt sự phẫn nộ lên mối quan hệ chỉ vì cảm giác “thiếu an toàn” của bản thân với một “kẻ thù” không tồn tại.
Có một câu hỏi rất hay được đặt ra cho những cặp đôi yêu nhau, đó là giữa việc ngoại tình thể xác và ngoại tình tư tưởng, bạn thấy việc nào khó có thể tha thứ hơn?! Nhiều người trả lời rằng họ thà biết người mình yêu lên giường với người khác vì sinh lý hay vui chơi qua đường, còn hơn là biết rằng người mình yêu thực lòng yêu đối phương, dù không hề có tình dục, xác thịt.
Tôi không rõ nữa. Ngoại tình là ngoại tình thôi. Vết đứt trên da cũng đau. Mà, vết đứt trong tim còn đau hơn thế.
Như Hoa lúc ấy và sau này sẽ luôn là người phụ nữ mà Mặt Trời không thể từ bỏ, không nhẫn tâm từ bỏ. Còn tôi, tôi ở đâu trong cuộc đời anh ấy? Là một người mới bước vào, liệu có thể nào ở lại mãi mãi được chăng?
___________
Cả ngày hôm ấy, tôi không nhắn tin hay gọi gì cho Mặt Trời. Anh ấy dường như ở trong phòng họp suốt mười mấy tiếng. Tôi không muốn làm phiền. Sau khi ở sân thượng với Quang, tôi trở về cố gắng làm tốt công việc của mình. Đó là tất cả những gì tôi có thể và nên làm lúc này. Không tạo thêm gánh nặng, không trở thành một sự phiền phức nếu như mình đã chẳng thể giúp gì.
Theo những gì Quang nói, thì mọi chuyện sẽ sớm yên ổn thôi. Vì đây không phải là lần đầu tiên có tin tức về việc chủ tịch gây lũng đoạn thị trường và gian lận cổ phiếu. Có điều, tất cả những lần trước đều yên ổn, không có chứng cứ thuyết phục nào. Phòng truyền thông sau đó luôn giải quyết êm đẹp. Tin đồn theo thời gian cũng trở nên nhạt nhẽo và bị vô vàn sự kiện khác lấp đầy.
Tôi thì cảm thấy bất an hơn. Nếu chỉ là tin đồn không bằng chứng, không dễ gì có lệnh triệu tập điều tra. Báo chí chính thống đều lên tin ngay lập tức. Chuyện này chắc chắn đã được sắp xếp, chuẩn bị rất kỹ càng. E rằng phen này lành ít dữ nhiều.
Nếu chủ tịch bị có vấn đề gì với pháp lý thực sự, thì không giống phim ngôn tình rằng Quang sẽ là người thay thế. Không dễ dàng như vậy, ngay cả khi cổ phần có được chuyển qua cậu ấy. Tổng và những công ty con, chi nhánh nước ngoài vẫn sẽ phải hoạt động cho dù tình huống xấu nhất có đến đi chăng nữa. Tất nhiên, ai sẽ ở vị trí thay thế sẽ chẳng đơn giản gì…
Thậm chí những gì chủ tịch gây dựng cũng có nguy cơ mất trắng vào tay người khác. Công ty không thể sụp đổ, nhưng nó sẽ thuộc về ai khi rắn mất đầu, thì chưa rõ. Tất nhiên, điều tôi hy vọng với tư cách là một nhân viên nhỏ bé… là mọi chuyện sẽ ổn. Cho dù… nếu nó không ổn cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến tôi. Nhưng với Mặt Trời, chắc hẳn là một câu chuyện khác…
___________
Gần chín giờ tối, Mặt Trời vẫn chưa ra khỏi phòng họp. Còn Như Hoa, tôi không biết chị ấy đã về từ lúc nào. Có thể chị ấy chỉ đến tham gia cuộc họp chớp nhoáng sau đó rời đi từ lúc tôi và Quang còn đang trò chuyện.
Tôi nhắn tin cho Mặt Trời. Rồi xách túi chuẩn bị tự về. Bỗng tin nhắn trả lời nhanh chóng được gửi tới: “Chờ anh thêm một chút. Sắp xong rồi.”
Tôi lại ngồi lại bàn làm việc và chờ anh ây. Khoảng mười giờ hơn, anh ấy nhắn tin: “Em xuống sảnh trước đi. Anh xong rồi, anh đi lấy xe. Hôm nay cho tài xế về trước vì có con nhỏ, không đợi anh lâu được.”
Tôi lại xách túi, bấm thang máy, đi xuống sảnh để chờ anh. Phía đằng sau có mấy người rời ra từ phòng họp. Mọi người đều có vẻ rất căng thẳng, hoàn toàn chẳng ai để ý tới tôi.
Xe anh vòng qua sảnh trước, tôi vội bước lên mở cửa trước rồi vào xe. Gương mặt anh lộ rõ sự mệt mỏi. Vừa thấy tôi, anh liền nói:
- Xin lỗi babe, em đợi anh lâu lắm phải không? Em ăn tối chưa?!
Tôi gật đầu:
- Em ăn rồi. Anh đói không? Mình đi ăn thêm. Em thấy anh mệt lắm.
Anh nắm lấy tay tôi:
- Tốt lắm! Rất ngoan. Em tự ăn uống thế anh mới yên tâm. Bây giờ anh còn vài việc phải giải quyết, mình đi ăn nhanh một chút, anh đưa em về rồi anh xử lý nốt mấy việc.
Tôi mím môi: “Dạ”
Nhìn anh rất khẩn trương, khiến tôi không thể không thấy vừa lo vừa thương anh được. Chúng tôi ghé một quán ăn đêm nhỏ.
Ngồi ăn, tôi hỏi anh về sự cố hôm nay. Anh không nói gì nhiều. Cũng như Quang, anh chỉ nói tôi: “Sẽ ổn thôi, em đừng lo.”
Nhưng khi tôi nói với anh rằng tôi nhìn thấy Như Hoa đến công ty, thì ánh mắt anh khựng lại vài giây, cử chỉ cũng dường như có chút lạ lùng. Anh chỉ đáp ngắn gọn: “Ừ”
Vì thấy anh không muốn nhắc tới chuyện này, nên tôi không đào sâu khi anh đang mệt mỏi. Bỗng anh nói:
- Em sắp xếp anh gặp bố mẹ em sao rồi? Hôm nào nhớ cho anh biết.
Tôi liền đáp:
- Anh đang bận thế này… Để từ từ cũng được mà.
Anh xua tay:
- Không được. Công việc anh lo được, không để ảnh hưởng. Em cứ sắp xếp ngày đi. Anh cũng muốn đưa em về gặp bố mẹ anh. Việc này quan trong. Còn chuyện khám em bé, anh xin lỗi mai anh không đi cùng em được. Nhưng anh sẽ sắp xếp tài xế đưa em đi.
Vì biết anh đang rất nhiều chuyện phải lo, nên tôi cố gắng không để anh phải bận tâm về mình nhiều quá:
- Anh yên tâm, không sao mà. Em tự lo được. Em có phải là trẻ con nữa đâu. Sắp làm mẹ của trẻ con rồi.
Anh mỉm cười ấm áp nhìn tôi. Nụ cười ấy trong phút giây thoáng qua, tôi cảm giác như chúng tôi sẽ là một gia đình thật đủ đầy và hạnh phúc.
____________
Hôm sau, tôi đi khám thai một mình. Mẹ có ý muốn đi cùng, nhưng tôi từ chối. Bác sĩ sau khi siêu âm, nói rằng tôi có một túi thai nằm trong tử cung khoảng 6 tuần tuổi. Tôi thắc mắc. Bác sĩ nói rằng tuổi thai tính theo siêu âm, không giống cách tôi tính ngày kinh thông thường. Tôi có đôi chút ngạc nhiên vì xem phim hay TV khi người ta đi khám thai đều thấy siêu âm ra em bé tim đập bình bịch. Nhưng vì tuổi thai quá nhỏ, nên em bé của tôi chưa có gì cả. Bác sĩ bảo quay lại sau 2 tuần nữa.
Trên đường về, tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc. Dù chưa rõ hình hài, nhưng được nhìn thấy mang trong mình là một mầm sống, cảm giác trải nghiệm đầu tiên trong cuộc đời này… ngọt ngào vô cùng. Tôi chụp lại kết quả siêu âm và gửi tin nhắn cho anh.
Anh gửi lại tôi một nụ hôn và trái tim.
Giữa những bộn bề của cuộc sống với quá nhiều nỗi lo toan, thế giới của riêng tôi bỗng dưng chầm chậm lại, ngọt ngào và bình yên đến lạ.
Tôi yêu thiết tha khoảng khắc đó. Khoảng khắc mở ra quãng đời đẹp đẽ mà tôi chưa từng nghĩ tới, hình dung đến trước giờ.
Bạn có thể chưa sẵn sàng để làm mẹ.
Bạn cũng có thể chưa từng nghĩ rằng mình muốn làm mẹ.
Nhưng,
Khi thực sự biết mình đã làm mẹ, bản năng sẽ cho bạn cả mong muốn và cả sự sẵn sàng mà trước đó vốn bạn không hề có.
_________
Chiều hôm đó, tôi ở nhà, vì việc đi khám thai nên tôi đã xin nghỉ cả ngày. Bây giờ biết chính xác là em bé mới sáu tuần tuổi, vậy có nghĩa là còn nhiều thời gian nữa, bụng tôi mới to lên, tôi chưa cần nghỉ việc ở nhà quá sớm.
Bỗng điện thoại tôi reo lên. Một số lạ hiện trên màn hình, không biết là ai? Hay shipper nhỉ? Nhưng tôi có đặt hàng gì đâu?! Tôi liền nghe máy:
- Alo?
Đầu dây bên kia, một giọng nữ lớn tuổi ngập ngừng:
- Cho tôi hỏi, có phải số của cô An Sương không ạ?
Tôi liền trả lời:
- Dạ vâng, đúng rồi ạ. Dạ cho hỏi là ai đó ạ?
Bên kia đáp lại:
- Chào cô, tôi là mẹ Minh.
Tôi nhất thời không kịp phản ứng:
- Dạ Minh nào cơ ạ?
Giọng bên kia trầm đặc:
- Nguyễn Hữu Gia Minh
Tôi giật mình. Là mẹ của Mặt Trời sao? Anh nói sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình, sau khi gặp bố mẹ tôi. Nhưng tôi không biết vì sao, mẹ anh, hôm nay, lại gọi cho tôi… đường đột thế này. Hoàn toàn quá bất ngờ.
Tôi lắp bắp:
- Dạ… Dạ cháu chào bác ạ.
Bác gái nhẹ nhàng hỏi:
- Không biết tôi xin phép gặp cô một lát được không?
( Còn nữa )
_________________
Ngoại Truyện 3: Cha của cặp sinh đôi
Như Hoa đến công ty hôm nay vốn không phải để tham gia họp hội đồng quản trị. Vai trò của cô đối với sự kiện này thực chất chẳng có gì quan trọng để phải ra mặt. Nhưng trở trêu thay, bỗng dưng cô lại trở thành kẻ liên quan bất đắc dĩ đến tất cả câu chuyện này, cho dù không muốn.
Cuối cùng thì, hắn cũng không buông tha cô. Hắn không muốn cho quá khứ ngủ yên?! Bởi vốn dĩ hắn vẫn luôn như thế, là một kẻ ích kỷ đến tận cùng.
Vậy vì sao cô đã từng yêu hắn đến thế? Yêu bằng tất cả những gì cô có ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời?! Vì sao cô đã từng tin hắn đến thế? Tin tưởng tận đến giây phút cuối cùng cũng không tin rằng hắn sẽ ruồng bỏ mẹ con cô.
Năm ấy, Quân đã có vợ rồi. Không phải là Như Hoa không biết, chỉ bởi cô thiếu nữ đơn thuần năm ấy không cưỡng lại được miệng lưỡi của người đàn ông hào hoa từng trải trước mặt mình. Hắn tâm sự với cô rằng hôn nhân của hắn là một sự sai lầm. Bằng chứng là hai người bọn họ đã ly thân nhiều năm nên không có con. Hắn và vợ đang hoàn tất thủ tục ly dị. Chỉ là hoàn tất thôi, chứ thực ra lâu rồi đã sống riêng.
Hắn ân cần chu đáo, hắn ngọt ngào, hào phóng, ấm áp và chân tình… Mọi thứ trước mắt Như Hoa lúc ấy rõ ràng là tình yêu, rõ ràng rất đẹp.
Cho tới ngày cô mang thai, vui mừng báo tin cho hắn, khác với những gì cô chờ mong… Thì hắn lạnh lùng buông câu:
- Anh đưa em đi phá. Vợ anh cũng đang mang thai rồi. Anh không thể bỏ vợ được.
Cô tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không, hoá ra bao lâu nay cô đã chung chồng với người khác. Thứ cô gái trẻ non nớt năm đó nghĩ là tình yêu hoá ra chỉ là thứ na ná tình yêu nhưng chẳng phải.
Bởi vốn ngay từ đầu, hắn chưa từng thật lòng yêu cô. Sau này cô mới biết, hắn cũng chưa từng có ý định bỏ vợ.
Bức tranh mà cô thấy chỉ là một phần giả dối được che đậy kỹ càng bởi những mảng màu rực rỡ.
Hắn nói cô phiền nhiễu. Nếu cô yêu hắn sao lại muốn phá huỷ cuộc đời hắn? Một điều tra viên đang thăng tiến sẽ ra sao nếu có quan hệ ngoài luồng với một sinh viên trẻ tuổi?! Nhất là khi vợ anh ta đang mang thai?
Cô muốn huỷ hoại hình ảnh và tương lai của hắn sao? Hắn sắp lên chức, hắn có gia đình hạnh phúc, vợ đảm đang, lại đang mang thai.
- Cô cho tôi lý do để bỏ mọi thứ vì cô đi?! Nghĩ xem?! Có lý do gì không?! Tôi yêu vợ tôi! Được chưa?!
Không, hắn nói dối. Người đàn ông như hắn, chẳng thể yêu ai trên cuộc đời này, ngoài chính bản thân mình.
Nếu Minh không đến và mang cô đi, che chở cho những năm tháng côi cút của mẹ con cô… Thì có lẽ nỗi đau năm ấy đã chôn vùi cả ba mẹ con cô rồi.
Khi cô mang thai, cô đã nhìn thấy hắn đưa vợ đi khám, tay trong tay rất ngọt ngào… Cảnh tượng ấy cuộc đời này không tài nào cô quên được.
Hắn không nhận con, cũng ruồng bỏ cô.
Vậy mà cách đây hai năm, khi hắn được chuẩn đoán có khối u. Hắn đã vội vã tìm đến hai đứa trẻ để đòi quyền lợi làm cha.
Nhưng nực cười thay, không phải bởi hắn sợ sẽ chết mà vẫn chưa đoàn tụ với con. Hắn chỉ là muốn hai đứa trẻ có cùng huyết thống có thể đi xét nghiệm, để chẳng may nếu cần… hiến gì thì có thêm sự lựa chọn.
Tất nhiên, dù hắn có chết, cô cũng sẽ không đồng ý. Huống chi, hắn còn nhơn nhơn tự đắc thế kia. Con ruột của mình mà mảy may không chút lo lắng bao năm. Giờ xuất hiện lại mong con thành bùa hộ mệnh cứu sống tấm thân mục rữa của mình? Trên đời này, quả thực, có tồn tại người cha như thế sao?!
Hắn liên tục uy hiếp cô. Nhưng… Như Hoa không muốn Minh phải bận tâm chuyện này. Cô biết, một kẻ xấu xa rất đáng sợ khi hắn ở vị trí quá cao. Sau bao nhiêu năm, hắn đã không còn là một điều tra viên đơn thuần nữa. Giờ đây, hắn đã là người đứng đầu tổ điều tra án kinh tế. Một kẻ như hắn đã dùng bao nhiêu thủ đoạn để ngồi lên chiếc ghế đó? Liệu có buông tha ai bao giờ?!
Để hắn không làm phiền đến Minh, để hắn không thể cướp các con cô đi… Điều duy nhất Như Hoa có thể làm, là cùng các con đi thật xa khỏi tầm mà hắn có thể với tay ảnh hưởng tới.
Đã hai năm rồi, sao hắn chưa bị khối u giết chết? Mà vẫn khoẻ mạnh để ở đây làm rối loạn tất cả mọi thứ thế này?
Như Hoa không tin là vô tình mà hắn lại là người đứng đầu chỉ đạo điều tra chủ tịch. Không thể tình cờ như thế được… Ai là người đã đứng sau tất cả chuyện này?!
Một kẻ muốn cái gì là phải có bằng được và sẵn sàng dẫm tất cả những ai cản trở dưới chân mình. Hắn - chắc chắn không phải là người.
Sai lầm của cô, chính là đã từng yêu thương thật lòng - một con quỷ để cả quãng đời sau này chỉ toàn là hối hận dằn vặt tâm can…
Nếu biết rằng tình yêu mà ta đã từng có phải trả giá đắt đến vậy, liệu rằng có ai tình nguyện vẫn sẽ can tâm?
__________
*LTG:
- Xin lỗi vì để các bạn đợi lâu. Chắc phải gần 1 tháng nhỉ? Nhưng vì mình bận việc gia đình quá. Mong mọi người thông cảm.
- Khoảng cách giữa các phần đã khá xa. Vui lòng đọc lại 10 phần trước, để nhập lại vào mạch truyện và hành trình của An Sương nhé!
- Cám ơn vì đã yêu mến và chờ đợi tác phẩm của mình.
同時也有413部Youtube影片,追蹤數超過42萬的網紅THÁI CÔNG TV,也在其Youtube影片中提到,Xem phim cùng Thái Công # “The War Of The Roses” (USA 1989) Chương trình mới: Nội thất và Điện ảnh. Các bạn sẽ “Xem phim cùng Thái Công”. Trong series...
phim thai 在 Thai Pham Facebook 的精選貼文
KẺ CÓ TẦM NHÌN HẠN HẸP CÒN ĐÁNG SỢ HƠN KẺ KHÔNG CÓ TIỀN
(Thái độ quyết định cao độ, cao độ quyết định tầm nhìn, tầm nhìn quyết định tư duy, và tư duy quyết định kết quả )
👉 NGƯỜI CÓ TẦM NHÌN HẠN HẸP, CUỘC ĐỜI SẼ CÀNG NGẮN NGỦI
Trần Lương làm việc trong một công ty nhà nước đã được 10 năm. Những người vào cùng anh đều đã được thăng chức, duy chỉ có anh vẫn mãi là một nhân viên nhỏ bé.
Lương của anh cố định mỗi tháng là 15 triệu, lại phải phụ trách tất cả việc chi tiêu trong gia đình. Mặc dù ăn tiêu dè sẻn nhưng vẫn không thể đủ với mức sống đắt đỏ nơi thành phố.
Sở thích duy nhất của Trần Lương là xem phim. Mỗi lần muốn đi xem phim đều phải phân vân suy xét hồi lâu, càng không nói đến những chi phí khác như du lịch hay học bồi dưỡng...Cuộc sống như vậy đã biến Trần Lương trở thành một người ki bo và thích kiếm lợi từ người khác.
Du lịch tiêu hết 420.000 liền báo công ty thành 500.000; bữa tiệc cùng khách hàng cũng phải nghĩ cách để công ty trả 500.000 - 600.000; ngay cả quà sinh nhật vợ cũng phải đòi công ty thanh toán.
Những việc này bị giám đốc phát hiện, vì thông cảm với hoàn cảnh của anh ta nên không truy cứu nữa. Tuy nhiên từ đó anh ta như trở thành cái gai trong mắt giám đốc, khiến anh mãi vẫn không được thăng chức như những người khác.
Một con người tham lam tự khắc sẽ không được trọng dụng, làm việc 10 năm trong công ty nhưng Trần Lương mãi vẫn chỉ là một nhân viên cấp dưới thấp cổ bé họng.
Trên thực tế, đó là biểu hiện của "tầm nhìn hạn hẹp", vật lộn mãi vẫn chỉ ở trong đáy giếng chật hẹp mà không thể nhảy ra ngoài.
Thời Tam Quốc, Viên Thiệu, người từng là một trong những thế lực chư hầu hùng mạnh nhất, cuối cùng lại ôm hận mà chết.
Ông là người có tầm nhìn hạn hẹp, hay chần chừ không quyết đoán, không chịu nghe theo ý kiến nghênh đón Hán Hiến Đế về Nghiệp thành, cuối cùng bị Tào Tháo vượt trước một bước.
Tào Tháo tấn công Lưu Bị, hậu phương không có binh canh giữ. Đây là cơ hội hiếm có, nhưng Viên Thiệu lại lấy cớ con trai bị bệnh nên không xuất binh, bỏ lỡ cơ hội cuối cùng đánh bại Tào Tháo.
Nắm trong tay một con bài tốt nhưng lại không cách sử dụng, tầm nhìn hạn hẹp và không giỏi mưu lược, Viên Thiệu cuối cùng vẫn thất bại trong tay Tào Tháo, thổ huyết mà chết.
Làm người đừng để giống như những đồ vật, bị giới hạn trong chính khuôn mẫu và rào cản của chính mình.
Người có tầm nhìn hạn hẹp, phần lớn giống "ếch ngồi đáy giếng", lòng dạ hẹp hòi, luôn quan tâm đến những lợi ích vụn vặt. Kết quả chỉ "nhặt được hạt vừng mà mất hết những hạt dưa".
Nếu bạn cứ luôn vì những chuyện vụn vặt, không quan tâm đến những vấn đề thực sự quan trọng của cuộc đời mình, vậy mãi mãi bạn vẫn không thể thoát khỏi số phận "ếch ngồi đáy giếng".
👉 NGƯỜI CÓ KHẢ NĂNG NHÌN XA TRÔNG RỘNG LUÔN DỄ DÀNG CÓ ĐƯỢC THÀNH CÔNG
Những người tài giỏi có chiến lược luôn đứng ở trên cao, nhìn được xa hơn và dễ dàng chớp cơ hội nhanh hơn những người khác. Đó là lí do mà họ luôn có được thành công.
Giống như nhà từ thiện lừng lẫy Kiều Trí Dung được tái hiện trong bộ phim "Kiều gia đại viện", một trong những bí quyết thành công của anh chính là khả năng phán đoán và tư duy sắc bén.
Năm 1838, sau khi đoạt lại tất cả từ tay anh trai, Kiều Trí Dung bắt tay và công cuộc khôi phục gia trang, chấn hưng gia tộc.
Nhận ra được vấn đề khó lưu thông tiền tệ, Kiều Trí Dung bắt đầu lên kế hoạch. Anh mở hai cửa hàng hối đoái Đại Đức Thông và Đại Đức Phong, giúp thương gia thực hiện ước mơ rút ngoại hối ở những nơi khác nhau.
Chẳng bao lâu sau, "Tập đoàn Kiều Thị" của anh ta nhanh chóng phát triển khắp cả nước. Dần có khả năng chấn hưng Kiều gia, khôi phục lại gia tộc đang trên bờ vực suy vong.
Sau khi kinh doanh phát đạt, Kiều Trí Dung vẫn không quên cống hiến hết mình phục vụ tổ quốc.
Khi Tả Tông Đường chiếm lại Tân Cương cần lượng lớn lương thực, anh đã tập trung tài trợ hàng triệu lượng bạc.
Lý Hồng Chương thành lập Sư đoàn quân Bắc Dương, anh đi đầu trong việc quyên góp một trăm nghìn lượng bạc và tài trợ một tàu chiến.
Hạn hán xảy ra, dân đói triền miên, anh lập rạp phát cháo, cứu đói dân tỵ nạn.
Tấm lòng lương thiện ấy đã giúp Kiều Trí Dung có được tiếng thơm lừng lẫy, việc kinh doanh càng trở nên thuận lợi hơn, trở thành thương gia giàu có dẫn đầu tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc lúc bấy giờ.
Sự nghiệp thành công của Kiều Trí Dung không phải tự nhiên mà có được, đó là nhờ khả năng nhìn xa trông rộng, phán đoán, tư duy sâu sắc và nỗ lực không ngừng của anh.
Những người có tầm nhìn rộng mở, nhìn có vẻ họ đang đi đường vòng, nhưng thực chất họ đã đến gần thành công sớm hơn bạn một bước rồi.
👉 TẦM NHÌN KHÔNG GIỐNG NHAU TỰ KHẮC VẬN MỆNH SẼ KHÁC NHAU
Điều gì đã tạo nên sự chênh lệch giữa người với người? Đó chính là "tư duy".
Tư duy hạn hẹp, đời người cũng sẽ trở nên khác nhau.
Lôi Quân và đồng nghiệp của ông cùng nhau đến Kim Sơn làm việc đã nhiều năm, tuy nhiên vẫn chưa làm được gì nổi bật.
Năm 2009, bọn họ đều nhận thức được sự phát triển nhanh chóng của Internet. Người bạn đồng nghiệp đã qua tuổi trung niên, có gia đình con nhỏ. Anh muốn sống một cuộc sống bình thường, không muốn tung hoành làm giàu và cũng không muốn tự tạo áp lực cho bản thân.
Lôi Quân đã ngoài 40 tuổi nhưng ông vẫn muốn thử một lần, biết đâu đó lại là cơ hội của đời mình. Ông quyết tâm sử dụng Internet sản xuất điện thoại di động, thành lập công ty XiaoMi.
Vài năm sau Xiaomi đã trở thành thương hiệu hàng đầu tại Trung Quốc và Lôi Quân sở hữu khối tài sản lên tới 24,5 tỷ USD.
Còn người bạn đồng nghiệp kia vẫn mãi chỉ là một nhân viên bé nhỏ.
Hai con người, cùng đối mặt với cơ hội kinh doanh giống nhau nhưng lại có tâm lý và cách tư duy khác nhau. Chính điều đó đã hình thành nên hai cuộc đời trái ngược.
Có câu nói rằng:
"Thái độ quyết định cao độ, cao độ quyết định tầm nhìn, tầm nhìn quyết định tư duy, và tư duy quyết định kết quả."
Những người chỉ cúi đầu quan tâm đến đường đi mà không chịu ngẩng lên nhìn trời, khi không chú ý sẽ rất dễ đi sai phương hướng và không thể lên được đỉnh cao của sự thành công.
Người có tầm nhìn hạn hẹp, không chịu nghiên cứu tìm tòi, đối mặt với những con đường lạ lẫm phía trước lại cảm thấy sợ hãi không dám bước tiếp. Nếu cứ để những chuyện vụn vặt làm ảnh hưởng đến cuộc sống, vậy cả đời bạn cũng sẽ lún mãi trong hố bùn mà không thể ngoi lên được.
Người có chí tiến thủ sẽ không ngừng học hỏi, dù nghèo khó hay vất vả, họ cũng cố gắng thoát ra khỏi vực sâu của cuộc đời và chờ đợi thời khắc "lội ngược dòng leo lên đỉnh vinh quang".
Bởi vậy, chỉ có nâng cao khả năng tư duy quan sát, bạn mới có thể mở được cánh cửa của sự thành công.
#thiết_kế_cuộc_đời_thịnh_vượng
– Thai Pham Happy Live – Thay đổi cuộc sống bằng cách giúp mọi người trở nên giàu có hơn
(Theo Doanh nghiệp và Tiếp thị)
https://bit.ly/khai-pha-suc-manh-tiem-thuc
phim thai 在 Facebook 的精選貼文
Hôm nay, sau hơn 7 tháng bầu bí, Trang đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ vui mừng, lo lắng bất an đến thời điểm hiện tại thì đã an tâm hơn. Thêm một điều may mắn nữa là đến hôm nay bé con vẫn khỏe mạnh, đạt chuẩn và trộm vía mẹ Trang cũng khỏe hơn nhiều, không còn bị nghén quá nghiêm trọng như 3 tháng đầu, ăn được, ngủ được, vui vẻ mỗi ngày vì Nì và ông xã luôn ở bên cạnh. Sau khi tình hình bầu bí trộm vía đã ổn định hơn thì Trang cũng muốn viết vài dòng để chia sẻ với mọi người.
Việc vợ chồng Trang có bé thứ 2 cũng đã được lên kế hoạch từ trước rồi, một phần do Nì cũng lớn, đã có thể trở thành một bà chị tình cảm, chăm em, chơi với em phụ mẹ Trang nữa. Vì đã có kế hoạch nên Trang cũng chuẩn bị chu đáo mọi việc, bắt đầu sắp xếp lại công việc, lên tinh thần cho chị hai Nì nữa nè để sẵn sàng chào đón sự ra đời của thành viên mới.
Thời điểm mới lên kế hoạch, nhờ có kinh nghiệm từ tập 1 của Nì mà lần này Trang nghĩ mình sẽ có thể hoàn thành vai trò này tốt hơn. Nhưng bất ngờ dịch bệnh trở lại và có diễn biến phức tạp hơn so với những lần trước do vậy mà mẹ bầu như Trang làm gì cũng trở nên khó khăn. Hơn nữa, xung quanh cũng có nhiều thứ dễ tác động đến tâm lý, sức khỏe của Trang và con nên Trang luôn cảm thấy lo lắng, bất an hơn rất nhiều so với lần bầu trước. Sợ mình có vấn đề gì lại ảnh hưởng đến con rồi cả lo cho những tháng đầu lúc thai nhi vẫn chưa ổn định, mà Trang thì nghén nhiều nên ăn uống cũng khó khăn, lại thêm lúc đó Trang vẫn còn vướng lịch trình đóng phim nữa nên lại càng phải cố gắng cẩn trọng hơn.
Nhưng cũng rất may mắn vì giai đoạn này Trang có ông xã bên cạnh. Ông xã hiểu tâm lý bất an này của Trang nên luôn cố gắng ở bên an ủi, kiên nhẫn lắng nghe những chia sẻ, tâm sự của Trang. Để Trang thoải mái hơn, ông xã cùng Trang tìm hiểu thêm nhiều thông tin và kinh nghiệm của các chị em khác để có sự chuẩn bị tốt hơn cả về mặt tâm lý lẫn sức khỏe.
Ông xã Trang là một người không giỏi trong việc biểu hiện tình cảm nhưng với lần này lại rất quan tâm. Biết vào lúc Trang mang bầu bé Nì uống sữa bầu hơi trễ đến tận cuối tam cá nguyệt 2, mà sữa bầu thì uống càng sớm càng tốt nên ông xã đã chủ động đề xuất với Trang lần này nên uống sữa bầu ngay từ đầu, để đảm bảo đủ chất dinh dưỡng cho bé con. Sau đó, ông xã cùng Trang cũng tìm hiểu khá nhiều loại sữa, cứ đắn đo nên uống lại loại sữa bầu tập 1 hay chọn loại mới. Tuy nhiên, giai đoạn này cũng khá nhạy cảm, đặc biệt, các mẹ bầu như Trang lại càng cần cung cấp nhiều dưỡng chất hơn để tăng đề kháng cho cả mẹ và con. Chọn đi chọn lại, ông xã và Trang quyết định lựa chọn Anmum để đồng hành từ những ngày đầu. Đến hôm nay Trang thấy thật sự đây là lựa chọn đúng đắn, nhờ có Anmum, Trang vượt qua được giai đoạn nghén nặng của tam cá nguyệt thứ nhất, cùng với các dưỡng chất như lợi khuẩn PROBIOTIC DR10 & chất xơ Inulin giúp Trang tăng sức đề kháng, luôn khỏe mạnh, trộm vía không bị bệnh lặt vặt và tiêu hóa tốt hơn. Bên cạnh tiêm đầy đủ vacxin thì Anmum chính là “người bạn đồng hành” không thể thiếu của Trang, khiến Trang an tâm hơn rất nhiều trong giai đoạn bầu bí này mọi người ạ.
Với đôi dòng chia sẻ trên thì Trang hy vọng có thể giúp các chị em đang trong thai kỳ hoặc đang có kế hoạch sẽ chuẩn bị tốt hơn. Trang nghĩ nếu mọi người đã lên kế hoạch có bé thì nên tìm hiểu trước các thông tin về dinh dưỡng, sức khỏe và tâm lý để có một thai kỳ khỏe mạnh, đặc biệt là trong thời điểm nhạy cảm như hiện nay. Mọi người có thể tham khảo và uống 2 ly sữa Anmum mỗi ngày như Trang để cung cấp đủ dinh dưỡng cho cả mẹ và bé nha. Chúc mọi người có một thai kỳ thật khỏe mạnh!
phim thai 在 THÁI CÔNG TV Youtube 的最佳貼文
Xem phim cùng Thái Công # “The War Of The Roses” (USA 1989)
Chương trình mới: Nội thất và Điện ảnh. Các bạn sẽ “Xem phim cùng Thái Công”. Trong series này, Thái Công giới thiệu đến các bạn những bộ phim với bối cảnh nội thất sang trọng, lộng lẫy, ấn tượng. Hy vọng video không chỉ mang đến cho các bạn những phút giây trải nghiệm điện ảnh tuyệt vời, mà còn là nguồn cảm hứng thú vị cho không gian sống.
#luxuryhome #ntkthaicong #thaiconginteriordesign
-------------------------------------------
THÁI CÔNG INTERIOR DESIGN
Thiết kế & cung cấp nội thất
Địa chỉ: 215A1 Nguyễn Văn Hưởng, Thảo Điền, Q.2, Sài Gòn, Việt Nam.
☎ Điện Thoại: +84 28 3898 9818
⏱ Thời gian hoạt động mỗi ngày: 10:00 - 19:00
✉️ Thông tin và yêu cầu thiết kế xin gửi đến email: huyphan@thaicong.com (Phan Le Huy)
-------------------------------------------
FOLLOW CHÚNG TÔI:
☞ Website: http://thaicong.com/vi/
☞ Facebook: https://www.facebook.com/ThaiCongInteriorDesign
☞ Instagram: https://www.instagram.com/thaicong_official
☞ Youtube: https://www.youtube.com/c/ThaiCongTV
☞ Tik Tok: https://www.tiktok.com/@thaicongquach
-------------------------------------------
© Bản quyền thuộc về THÁI CÔNG INTERIOR DESIGN
© Copyright THÁI CÔNG INTERIOR DESIGN & Do not Reup
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/RUjg9TRUMWw/hqdefault.jpg)
phim thai 在 Trung Ruồi Official Youtube 的精選貼文
VUA ĐẦU...ĐẤT Tập 3 | Trung Ruồi, Minh Tít, Hoàng Sơn, Trần Vân, Cường Cá | Web Drama 2021
#DrHoangTuan #DaiHocFPTHaNoi_NuocUongAVINAA_GheMassageFUJIKASHI_ThachZaiZai
#VuaDauDat #TrungRuoi #HoaDuong
#DaiHocFPTHaNoi #NuocUongAVINAA
#GheMassageFUJIKASHI #DrHoangTuan #ThachZaiZai
--------------------------------------
► Subscribe Kênh Trung Ruồi: http://bit.ly/DangKyTrungRuoi
Link tập 1: https://youtu.be/Mko9xg1hiwU
Xem trọn bộ tại đây: https://bit.ly/VuaDauDat
Xem trên ứng ụng Myclip: http://bit.ly/MyClipVideo
--------------------------------------
Executive Producer: CAO DƯƠNG
Script ideas: NGUYỄN HÀ TRUNG (TRUNG RUỒI)
Script writer: CẨM CẨM
Production coordination: NGUYỄN ĐỨC CHIẾN
Director: MINH TÍT
Assistant Director: NGUYỄN ĐỨC CHIẾN, NGUYỄN NGỌC VĂN
D.O.P: TẠ ĐỨC NGUYÊN
Camera Operator: NGUYỄN DANH TUYỀN, VƯƠNG KHÁNH TRẦN LINH
--------------------------------------
Starring:
HOÀNG SƠN
TRUNG RUỒI
TRẦN VÂN
TUẤN ANH
VÂN ANH
MINH TÍT
THÁI SƠN
CHUNG TŨN
DŨNG HÍP
CƯỜNG CÁ
LƯU DIỆU HOA
THÚY QUỲNH
NGỌC ĐIỆP
MINH HUỆ
ĐỨC CHIẾN
NGỌC VĂN
QUÁCH QUÝ LÂM
QUỐC RỐI
KIM CƯƠNG
OANH NGÔ
XUÂN HẬU
MINH PHƯƠNG
HỒ BỔNG
...
--------------------------------------
Focus Puller: THANH TÙNG, THẾ HIỂN
VTR: THANH TÙNG, THẾ HIỂN, PHÚC HOÀNG
--------------------------------------
Art director: ĐÀO NGỌC SÔNG
Assistant Art director: NGÔ THÀNH KIÊN
Set designer - Props Master: HOÀNG ĐĂNG CƯƠNG, NGUYỄN VĂN THU
Production sound mixer: NGUYỄN ĐỨC THÀNH
Gaffer: TRẦN BÌNH
Lighting: THÀNH DƯƠNG, TRỌNG ĐỨC, THANH TUÂN, ĐĂNG KHÔI, ANH TUẤN
--------------------------------------
Video Editor: VŨ NGỌC DUY, LÊ THỦY
Colorist: VŨ NGỌC DUY
Stunt Coordinator: LÊ NHẬT ANH
Cascedeur: TRẦN QUỐC DŨNG, NGUYỄN QUANG ANH, ĐỖ TUẤN THÀNH
--------------------------------------
Make-up & Hair: ELLY ELLY, THÙY LINH
Costume: ĐẶNG THU HIỀN, THANH NGA
Production Assistant: HOÀNG DIỆP, LẠI THỊ LINH
--------------------------------------
Behind the scenes: VŨ NGỌC DUY
Design poster - thumbnail: ĐỨC ĐẠT
Data management: VŨ NGỌC DUY
--------------------------------------
Social Media
HOA DƯƠNG ENTERTAINMENT
--------------------------------------
CHÂN THÀNH CẢM ƠN
Trường Đại học FPT Hà Nội
Nước uống đóng chai AVINAA-3A - Công ty CP AVIA (Tập đoàn AMACCAO)
Ghế Massage FUJIKASHI (Tài Phát Sport)
Dr Hoàng Tuấn
Công ty TNHH Chế biến Thực phẩm Đức Hạnh (Thạch Zai Zai)
Đã đồng hành cùng chúng tôi trong bộ phim này!
►Làng Việt Cổ - Cố Viên Lầu
Tam Cốc - Ninh Hải - Hoa Lư - Ninh Bình
►Chùa Bích Động
Ninh Hải - Hoa Lư -Ninh Bình
►Nhà Văn hóa Xóm Lò - Tây Mỗ - Hà Nội
►G9 Resort - Biệt thự Phan Thị
Sơn Đông - Sơn Tây - Hà Nội
►Bảo Minh Viên Foot & Body Massage
B24 Ngõ 60 Nguyễn Thị Định - Trung Hòa - Thanh Xuân - Hà Nội
►Bia hơi Minh Béo
86 Văn Tiến Dũng - Bắc Từ Liêm - Hà Nội
►Gia đình anh Hạnh
Sô 5 Thụy Khuê - Tây Hồ - Hà Nội
Đã giúp đỡ chúng tôi hoàn thành bộ phim này!
--------------------------------------
► Subscribe Kênh TRUNG RUỒI: http://bit.ly/DangKyTrungRuoi
► http://myclip.vn/channel/109764507
► Facebook: https://fb.com/dienvientrungruoi
► Website: http://hoaduong.vn/
Hợp tác, các vấn đề bản quyền vui lòng LH: master@hoaduong.vn.
ĐT: 0982.84.88.84 ( Bản quyền).
Liên hệ quảng cáo: 0989.31.18.19
--------------------------------------
© Bản quyền thuộc về Hoa Dương Entertainment, Do Not Reup.
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/W1DfI2gf0sY/hqdefault.jpg)
phim thai 在 Bào Ngư Youtube 的最佳貼文
Chúng ta lại cùng nhau đi du lịch online nhé!!
Âm nhạc: Yên Lam
Quay phim: Yên Lam
Dựng phim: Quan Nguyet
Để có kinh phí trả bản quyền cho các tác giả & thực hiện những MV hay - đẹp và nhiều hơn nữa, nên kênh Bào Ngư từ đây sẽ nhận các khoản tiền từ các mạnh thường quân yêu thích ủng hộ kênh Bào Ngư qua số tài khoản ngân hàng:
Ngân hàng Techcombank
STK: 19133200455011
Tên chủ TK: Đặng Nguyệt Quân
Ngân hàng Vietcombank
Số TK: 0181001201928
Tên chủ TK: Đặng Nguyệt Quân
Với nội dung: Ủng hộ Kênh Bào Ngư
Có nhiều cách để ủng hộ Kênh Bào Ngư:
Cách 1. Kênh Bào Ngư sẽ nhận tất cả, dù chỉ 1000 đồng
Cách 2. Hãy đăng ký kênh bằng cách nhấn subcribe dưới đường link, để câp nhật những MV mới nhất
Xin chân thành cám ơn!!
SUBSCRIBE here:
https://goo.gl/LbjUfU
Subscribe for more:
https://www.youtube.com/channel/UCOAdRIb_xDbu5rNZlBiKCSQ
https://www.youtube.com/channel/UC3lwQXcQWlOzEKcPTCTzSEA
https://www.youtube.com/channel/UC3s9gje7VNkMGiFs509V-wA
https://www.youtube.com/user/nsyenlam
Fanpage :
https://goo.gl/9yPRjy
Facebook:
https://www.facebook.com/mytinh.nguyen.180
https://www.facebook.com/lamquanstudio
https://www.facebook.com/studiolamquan/
https://www.facebook.com/quan.nguyet/
Message for Bào Ngư:
https://www.youtube.com/user/nguyenmytinh/community?view_as=subscriber
Bào Ngư cám ơn cả nhà! Chúc cả nhà luôn mạnh khỏe vui vẻ nha ^^ #BaoNgu #NhacsyYenLam #bebaongu #AbalonyAcoustic #AbalonyftVictoria #MusicTravel
![post-title](https://i.ytimg.com/vi/1KW7Dl3mkQ8/hqdefault.jpg)
phim thai 在 Mọt Phim Thái - Home | Facebook 的推薦與評價
Hoán Đổi Thế Giới - siêu phẩm xuyên không đa thế giới đầu tiên của Thái Lan. Nội dung phim kể về nữ bác sĩ Nisa (Aom… More Sushar) đi tìm cha mình ... ... <看更多>