𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐨̂́𝐧 𝐩𝐡𝐞́𝐩 𝐦𝐚̀𝐮
Nhớ lần tôi nhét cái đĩa CD Marshall Mathers LP vào bộ giàn và bật volume lên cực to để còn nghe được từ trong nhà tắm, một thói quen mà nhiều lần hàng xóm phải gọi điện sang than phiền. Nhằm ngay lúc người tôi đầy xà phòng thì đĩa chuyển sang đoạn skit "Ken Kaniff". Hơ, âm thanh liếm láp sột soạt trên loa vang khắp nhà khiến thằng tôi phải bất chấp tất cả lao oạch ra để vặn nhỏ volume lại. Hồi đó tôi mới học cấp Ba nên còn nhát lắm.
Còn album Marshall Mathers LP lúc đó giống như một thứ nhạc kết nối những kẻ nghe nhạc quốc tế còn bỡ ngỡ với hip hop nhờ vào các yếu tố được đầu tư bài bản: beat, flow, rhyme, lyrics và hook.
Tua nhanh đến ngày hôm nay ngồi nghe đĩa mới năm 2020 của Eminem - Music To Be Murdered By, tôi vẫn giữ được thói quen nghe nhạc Eminem qua tai nghe, vừa để thưởng thức hết âm nhạc và vừa để tránh những tai nạn âm thanh như đoạn skit "Ken Kaniff" kia. Đĩa này nghe ổn ở 1/3 đầu và 1/3 cuối đĩa nhưng vẫn còn nhiều bản filler chất lượng trung bình, làm cho tổng thể vẫn thua kém Kamikaze (2018).
Em không còn thứ “phép màu” từng nắm giữ ở cái thời đỉnh cao từ Slim Shady LP, Marshall Mathers LP đến The Eminem Show và 8 Mile Soundtrack. Cái thời mà không chỉ các bài nằm trong album của Em mà bất kỳ bài rap của một hay nhiều nghệ sĩ nào khác có sự tham gia của hắn đều có một chất lượng xuất sắc như "Hellbound", "Renegades", "Go To Sleep", "Don’t Approach Me", "Forgot About Dre", "Words Are Weapons", "Stir Crazy" và vô vàn các bài khác. Cho đến giờ Em có vẻ như vẫn đang loay hoay tìm kiếm lại cái “phép màu” đó.
Ngẫm lại mới thấy tài năng của Em là vậy nhưng nó dường như được đẩy lên đến đỉnh điểm nhờ những vệ tinh tài năng xung quanh Em. Họ không chỉ là những người bạn mà còn là người giúp Em có được định hướng âm nhạc đúng đắn. Và tôi nghĩ họ mới chính là những “phép màu” mà Em giờ đang thiếu.
𝟏. 𝐏𝐫𝐨𝐨𝐟 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐠𝐡𝐞̣̂ 𝐭𝐡𝐮𝐚̣̂𝐭 𝐠𝐢𝐞𝐨 𝐯𝐚̂̀𝐧
“That's about the time I first met Proof
With Goofy Gary on the steps at Osborn, handin' out some flyers
We was doin' some talent shows at Center Line High
I told him to stop by and check us out sometime
He looked at me like I'm out my mind
Shook his head, like, "White boys don't know how to rhyme."
I spit out a line and rhymed "birthday" with "first place"
And we both had the same rhymes that sound alike
We was on the same shit, that Big Daddy Kane shit
Where compound syllables sound combined
From that day we was down to ride
Somehow we knew we'd meet again somewhere down the line”
Proof là người bạn thân tri kỉ của Em! Đoạn lời trên trong bài Yellow Brick Road của Em kể về cái lần gặp mặt định mệnh đấy với Proof. Em quen Proof khi mới còn đang học cấp Ba. Lần ấy Em đang phát tờ rơi đến một show tài năng thì gặp Proof. Proof hỏi “ông mà cũng biết rap à?”. Ngoài Beastie Boys ra, thời đấy nhạc rap vẫn là vùng đất thống trị của người da màu - tổ tiên của dòng nhạc dùng lời để thi đấu. Vậy nên nhìn một đứa da trắng le te đấu rap chả khác gì sau này thế giới có ai ngờ người da màu lại đòi làm trùm môn thể thao golf như Tiger Woods sau này. Đã thế Em còn tham gia môn battle rap, bộ môn freestyle cực khó khi người thi đấu phải vừa bắn rap vừa biến tấu nội dung chửi đối phương mà vẫn phải gieo vần đầy đủ. Có điều Proof là một kẻ nổi tiếng trong làng hip hop ở Detroit thời đó và anh quen biết rộng khắp với mục tiêu tìm kiếm tài năng rap mới ở Detroit. Cá nhân Proof cũng là một siêu cao thủ trong làng freestyle và anh luôn là host của các cuộc đấu, vị trí mà chỉ bị tước bỏ nếu kẻ thách đấu thắng được. Khi nghe Em rap freestyle và gieo vần “birthday” với “first place”, Proof biết là anh đã tìm được một tài năng mới. Nhìn qua có vẻ như sự gieo vần này không có gì đặc biệt nhưng về mặt kỹ thuật, đó là cách gieo vần “thiếu hoàn hảo” khi không phải là đồng âm tuyệt đối. Bù lại, nó lặp được hai âm tiết liền nhau nên đòi hỏi sự sáng tạo và ứng biến của một rapper giỏi.
Thời đó không nhiều kẻ theo đuổi làng rap mà lại chịu khó gieo vần đa âm ở Detroit như Proof và Em, như cái cách Big Daddy Kane, một trong những gạo cội tiên phong phá vỡ sự lặp vần một từ ở cuối mỗi câu đến đơn giản và nhàm chán trong nhạc rap. Thế nên có thể nói Proof là nhân tố quan trọng trong việc thúc đẩy Em phát triển kỹ năng đó. Hai thằng thường xuyên luyện tập với nhau bằng cách thi đấu xem ai tìm được nhiều từ gieo vần với mỗi từ được chọn ra ngẫu nhiên. Proof cũng đóng vai trò như “kẻ bảo lãnh” cho Em được thâm nhập vào giới hip hop underground của Detroit, nơi mà trước đây Em toàn bị nhạo báng. Proof thường chơi trò đặt cược vào các cuộc đấu freestyle cho Em trong khi những kẻ khác đều coi thường một thằng nhãi da trắng sao đú được với môn nghệ thuật của người da màu. Nhờ đó Proof và Em thường xuyên đút túi được kha khá tiền nhờ vào tài năng vô đối của Em.
Trong đoạn rap mà Eminem thi đấu ở Rap Olympics 1997, có đoạn: ”I got so many ways to diss you that I'm playful with you / I'll let a razor slit you, 'til they have to staple-stitch you / And everybody in this fuckin' place'll miss you / If you try to turn my facial tissue to a racial issue”. Chỉ trong mẩu của đoạn thi đấu này, Em chơi phức tạp tới mức làm liền vần tới tận 4 âm tiết (“ways to diss you” / “playful with you” / “razor slit you” / “staple-stitch you” / “place’ll miss you” / “facial tissue” / “racial issue”) và không quên đảm bảo nội dung đập cực mạnh các đối thủ khác rằng Em có “nhiều cách để diss bọn khác” nên cuộc đấu này chỉ như trò Em “đùa giỡn với bọn nó”, và rằng sẽ “khứa chúng bằng banh xa lam” để mà người ta phải dùng “cái dập ghim để cứu chúng” nếu chúng dám lôi chuyện “khuôn mặt da trắng” của Em ra làm “trò phân biệt chủng tộc”.
Cả Proof và Em liên tục luyện tập và đặt mục tiêu nếu bất kỳ ai trong hai đứa nổi tiếng trước thì sẽ giúp đỡ người còn lại và mấy anh em trong hội D12 mà Proof lập nên.
Nếu nghe Proof rap cùng Em trong "Just Rhymin’ With Proof" hay các bài của nhóm D12 như "Fight Music", "Revelation" và "When The Music Stops" thì phần rap của Proof và Em luôn là hay nhất. Trong bài "When The Music Stops" chẳng hạn, Proof gieo vần đa âm ở từ “instigators” với cụm từ “pits in cages”, “bit the neighbors” và “wrist to razors” mà nhìn qua không ai nghĩ là nghe xuôi tai được. Proof phải uốn âm khi rap để ví dụ như những trọng âm “ins-“ sẽ nghe giống âm “pits” và “-gators” sẽ nghe giống âm “cages”.
Nhờ sự luyện tập bền bỉ với Proof, khả năng về gieo vần đa âm nhiều và liên tục của Eminem gần như ăn sâu vào máu của anh để rồi hầu như bài nào cũng có sự lặp âm dài nghe rất lôi cuốn dù cho tiếng Anh có thể không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ của người nghe. Như đoạn rap của Em trong Forgot About Dre:
“So what do you say to somebody you hate/Or anyone tryin’ to bring trouble your way?/Wanna resolve things in a bloodier way?/Just study a tape of N.W.A”
Có ai lại nghĩ ra gieo vần “do you say” bằng “somebody you hate” / “trouble your way” / “bloodier way” và thậm chí còn khéo léo bằng “N.W.A” không?
Một ví dụ kinh điển khác còn là bài "The Way I Am". Chính nhịp điệu bài theo từng cụm 3 nốt một trên nền piano, Em tạo những chùm lặp đa âm liên tục trong cả bài, một kỹ năng siêu hạn mà các rapper khác giỏi lắm chỉ làm được trong một đoạn ngắn.
“I sit back / with this pack / of Zig-Zag's / and this bag /
Of this weed/ it gives me / the shit need- / -ed to be /
The most mean- / -est MC / on this...”
Em dùng cả thủ thuật cắt đôi từ “needed” và “meanest” để tạo được cái vần đa âm này.
Một ngày tháng 4 năm 2006 tôi đọc được tin Proof bị bắn chết trên cái forum D12 World mà tôi thực sự sững sờ. Proof là một rapper quá giỏi mà chưa có được cơ hội xây dựng được sự nghiệp cho riêng mình mà đã ra đi quá sớm. Cuộc đời anh quá bận rộn với việc hỗ trợ những kẻ đồng môn để họ tìm được chỗ đứng trong ngành công nghiệp âm nhạc, và Em là một trong những kẻ may mắn đó. Thế nên chính Em còn phải thừa nhận cái chết của Proof ảnh hưởng lớn nhường nào với một kẻ nội tâm như Em, và nỗi đau đó được vẽ lên một cách chân thành trong bài Dudey (Diffifult) mà giọng Em rap như đang nghẹn lại:
“Doody, most of my life it's just been me and you there
And I continuously stare at pictures of you
I never got to say I love you as much as I wanted to, but I do
Yeah, I say it now when you can't hear me
What the fuck good does that do me now?
But somehow I know you're near me in presence”
Vậy là Em mất đi phép màu thứ nhất!
𝟐. 𝐑𝐨𝐲𝐜𝐞 𝐃𝐚 𝟓’𝟗” 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐥𝐨̛̀𝐢 𝐫𝐚𝐩 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 𝐜𝐡𝐚̂́𝐭
Royce là cặp bài trùng với Em trong môn nghệ thuật rap đôi. Nếu như người ta có từ “song ca” cho hát đôi thì tôi nghĩ phải dùng từ “đối khẩu” cho Royce và Em.
Lớn lên tại khu phố ở Detroit, Royce là một trong số ít rapper có tài năng kiệt xuất. Lần đầu anh gặp Em qua sự giới thiệu của gã quản lý, Royce và Em đã thể hiện sự kính nể lẫn nhau về trình độ rap của đối phương. Hai người nhanh chóng kết thân và ghi âm bản rap đầu tay Bad Meets Evil nổi tiếng sau này thành tên cho bộ đôi này với Royce là “Bad” và Em là “Evil”.
Dù là bạn và đối tác trong âm nhạc, Royce và Em không hề kiêng nể nhau mỗi lần phối hợp. Mỗi lần xuất hiện chung một track là mỗi lần như lên sàn đấu, khi cả Royce và Em đều tìm cách đánh bại đối phương. Không những thế, Royce và Em hợp nhau ngang tài ngang sức đến mức có những đoạn rap nối đuôi nhau mà vẫn theo âm vần và chủ đề đồng nhất như thể đọc được ý nghĩ của nhau như vậy.
Nhờ thế mà nội dung của những sản phẩm hợp tác của Royce và Em đều thuộc dạng xuất sắc.
Như trong bài "Scary Movies", Royce mở đầu với phần lời “MCs get stuck, head first back in they mother's womb / This shit is written, in my eyes I'm the illest MC spittin' / Leavin' all of you cats shittin' kittens”. Anh tự hào mình có thể đánh bại các MC khác khiến chúng phải cúi đầu chui ngược lại tử cung của người sinh ra chúng, với ý nghĩa thứ hai là đám MC đó chẳng khác gì chưa tồn tại trên đời. Anh còn ví chúng chỉ như bọn mèo khiếp sợ són ra con.
Em không kém cạnh gì khi rap “I'm free-fallin' feet first out of a damn tree / To stampede your chest 'til you can't breathe / And when I'm down to my last breath / I'ma climb the Empire State Building / And get to the last step and still have half left”. Hình ảnh Em tiêu diệt bọn MC khác bằng cú knock out bằng cách nhảy từ trên cây giã xuống ngực đối phương như hình ảnh con vượn. Chính thế ở ngay câu sau, Em nói luôn là vẫn leo lên được toà Empire State như King Kong mà vẫn chỉ hết nửa hơi, một hình ảnh ẩn dụ đầy mạnh mẽ.
Nhờ những lần hợp tác mà như thi đấu với Royce mà thời kỳ đó Em có thể đấu ngang hàng hoặc thậm chí vượt mặt các rapper kỳ cựu khác, như với Outsidaz trong "Rush Your Clique" (2000) (“I’m so weeded, I can freestyle for 16 bars”), với Redman trong "Off The Wall" (2000) (“I'm the worst thing since fat bald men / Decided to write songs to teach Mouseketeers to sing”), Masta Ace và J-Black trong "Hellbound" (2000) (“Would be for me to remove these two Adidas and beat you / And force feed you 'em both, and on each feet is a cleat shoe”) hay với Jay Z trong "Renegade" (2009) (“While I'm wavin' the pistol at sixty Christians against me / Go to war with the Mormons, take a bath with the Catholics / In holy water, no wonder they tried to hold me under longer”), bài mà Em ban đầu dự định thu âm với Royce nhưng vì Jay rủ nên Em đã gửi bản này cho Jay. Cũng nhờ Em cố thắng Royce nên kết quả là phần lời của "Renegade" cho đến giờ chắc vẫn là tuyệt đỉnh của gieo vần, với flow và nội dung mà sau này gây cảm hứng cho Nas đá đểu Jay là bị Em vượt mặt.
Nhưng rồi mối quan hệ của Royce và Em trở nên tệ hại hơn khi quản lý của Royce dám nói Em dạy dỗ Dr. Dre cách đọc rap cho đĩa 2001, rồi Royce ghen tị khi Em giành thời gian nhiều cho D12 nên dẫn đến xích mích giữa anh và hội Dirty Dozen này.
Chỉ đến khi một ngày Proof và Royce đánh nhau sau một cuộc gây gổ và bị nhốt chung tại phòng tạm giam thì sự thù địch này mới được dập tắt sau một đêm tâm sự giữa hai MC hàng đầu của Detroit. Và rồi chỉ đến khi cái chết của Proof xảy đến, tình bạn của Royce và Em mới được hàn gắn lại.
Thế nhưng có vẻ mọi việc cũng đã muộn. Em đã mất đi phép màu nhiệm thứ 2!
𝟑. 𝐁𝐚𝐬𝐬 𝐁𝐫𝐨𝐭𝐡𝐞𝐫𝐬 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐢 𝐡𝐨̂̀𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐡𝐚̣𝐜 𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦
Tôi nhớ có lần đang nghe trên đài FM chương trình MTV Most Wanted có một bạn đề nghị một bài rap. Lúc đó tôi hoàn toàn không để ý tên nghệ sĩ hay tên bài, nhưng cái câu intro cực buồn đấy được nối tiếp bằng một giọng rap trầm xuống khiến tôi không thể quên được. Chỉ mãi đến khi đĩa MMLP ra đời và tôi có dịp biết đến Eminem để nghe thử đĩa đầu tay chính thức Slim Shady LP thì tôi mới nhận ra bài "Rock Bottom" là bài rap mà tôi vẫn tìm bấy lâu nay.
Phần beat cực sâu lắng đó là do anh em nhà Bass gồm Jeff Bass và Mark Bass tạo ra. Nhiều người có thể lầm tưởng trong các đĩa đầu của Eminem, phần beat chủ yếu được Dr. Dre sản xuất nhưng không hề vậy. Số lượng bài rap mà anh em nhà Bass sản xuất cho Em còn nhiều hơn lúc đó.
Jeff và Mark lúc đầu chỉ là những tay sản xuất nhạc vô danh nhưng lại rất hay hợp tác với các rapper da màu. Thế rồi một ngày họ nghe được đoạn rap thi đấu của Em và liền rủ Em đến thu âm thử.
Ban đầu Jeff không hiểu Em rap cái gì vì Em rap quá nhanh. Chỉ đến khi bắt đầu viết nhạc cho tay rapper này, Jeff và Mark mới dần thấm thía được tài năng của Em. Do hạn chế kiến thức về âm nhạc, hai anh em Bass đã phải hướng dẫn Em về cảm nhận phần beat. Ví dụ như họ sẽ bảo Em đây là track nhạc vui, hay buồn, hay giận dữ, để Em có thể viết lời phù hợp trên nền nhạc đó.
Chính nhờ anh em nhà Bass mà Em mới có được nền tảng phát triển mang tới cảm xúc thật tới bài rap của Em, vượt lên trên việc đơn thuần đi thi đấu freestyle mà Em vẫn hay làm.
Thế nên nếu nói đến cảm xúc buồn thì Rock Bottom là một ví dụ kinh điển khi lời rap của Em đầy những tự sự tâm trạng như “That's rock bottom, when this life makes you mad enough to kill / That's rock bottom, when you want somethin' bad enough to steal / That's rock bottom, when you feel like you've had it up to here / ‘Cause you mad enough to scream, but you sad enough to tear”. Em ghi âm bài này ở giai đoạn chạm tới tận cùng đáy của khổ cực đến nỗi Em suýt chết vì sốc thuốc sau khi ghi âm xong.
Nếu như "Rock Bottom" là thái cực của Em khi chịu đựng đủ mọi khổ cực để tồn tại từ cái thời Em chưa tìm được danh vọng thì "Lose Yourself" lại là một ví dụ về sự tự tin và kiêu hãnh của một rapper ở đỉnh cao sự nghiệp. Phần beat được Jeff sản xuất với câu intro bằng tiếng keyboard sâu lắng trước khi được nối bằng câu riff guitar điện rất đơn giản nhưng mạnh mẽ. “He opens his mouth, but the words won't come out / He's chokin', how, everybody's jokin' now / The clocks run out, times up, over, blaow!”, và lúc này đây không khí vỡ oà như chính cảm xúc bùng nổ của nhân vật chính lúc đó với nền trống dồn dập sau cùng. Hoàn hảo!!!
Ngoài toàn bộ đĩa EP Infinite và Slim Shady EP ra, các bài xuất sắc khác của Em do anh em nhà Bass sản xuất còn có "If I Had", "97 Bonnie & Clyde", "Just Don’t Give A Fuck", "Marshall Mathers", "Kim", "Criminal", "Cleanin’ Out My Closet", "Sing For The Moment", v.v.
Điểm chung trong beat của anh em nhà Bass là cách sử dụng nhạc cụ sống như guitar, bass, keyboard nên âm nhạc của Eminem có cảm xúc thật như cuộc sống đầy thăng trầm của tay rapper này. Nói một cách khác, nhạc của Jeff Bass và Mark Bass như chất xúc tác khơi gợi cái “nghệ sĩ” trong Em.
Chỉ có điều sau đĩa Relapse, Em và Bass dừng hợp tác vì lý do Em muốn thay đổi hướng đi trong âm nhạc. Có tin khác là Em muốn từ bỏ sự nghiện ngập với thuốc phiện mà anh em nhà Bass đã lôi kéo Em vào.
Dù lý do gì đi chăng nữa, phải nhận thấy một điều là đĩa Encore do không có anh em nhà Bass tham gia nên mất hẳn một cái cảm xúc trong âm nhạc, và đĩa Relapse thì họ chỉ đóng góp một bài duy nhất "Beautiful", một trong số ít bài hay nhất đĩa, còn lại cũng tụt hẳn về chất lượng.
Sau sự chia tay với anh em nhà Bass, âm nhạc của Em đúng là mất đi cảm xúc. Và thế là Em cũng mất đi phép màu thứ 3!
𝟒. 𝐃𝐫. 𝐃𝐫𝐞 𝐯𝐚̀ 𝐬𝐮̛̣ 𝐡𝐨𝐚̀𝐧 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐚̂𝐦 𝐧𝐡𝐚̣𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐄𝐦𝐢𝐧𝐞𝐦
Ngoài việc lăng xê và đưa Eminem đến với thị trường âm nhạc, Dr. Dre là người thày giúp Em hoàn thiện âm nhạc cho Em. Ông có một cái tai âm nhạc thiên tài và con mắt nhìn người sắc xảo. Lần đấy ở giải Rap Olympics, Em thắng liên tục nhưng thua ở L.A. Tuy vậy Em và anh em nhà Bass cũng đồng thời thu âm được kha khá bài cho Slim Shady EP. Trong show đó, có một thằng cu đến hỏi xin một đĩa mang về nghe. Cả bọn đưa cho nó mang không biết rằng nó làm ở phòng đưa thư cho hãng ghi âm Interscope. Chẳng mấy chốc mà nhạc của Em đến tai Jimmy Iovine và Dr. Dre. Tất cả sau đó là sự ra đời của một huyền thoại.
Nếu như Proof và Royce là động lực cho Em phát triển kỹ thuật gieo vần và nội dung, anh em nhà Bass giúp Em chuyển tải cảm xúc thì Dr. Dre giúp Em hoàn hảo flow bám vững theo nhịp độ bài rap và chất lượng âm thanh được đẩy lên tầm cao mới.
Ở đĩa Slim Shady LP, flow của Em nghe còn mang tính bột phát, chưa nắm vững quy luật nhịp thì đến Marshall Mathers LP, nhịp flow của Em được hoàn chỉnh đến hoàn hảo như cái cách mà Dr. Dre và cả hội trong N.W.A từng “lướt trên nhịp điệu” trước đây.
Như trong đĩa MMLP, kể cả những bài có beat không theo nhịp độ đều đặn, biến đổi nhát gừng mà Dr. Dre sản xuất như "Kill You", "The Real Slim Shady", "Who Knew", Em vẫn bám cực chắc nhịp. Nhờ sự hướng dẫn của ông, Em còn tạo dấu ấn bằng những câu hook thuộc hàng “độc” như lặp từ “Slim Shady” với giọng điệu lên xuống trôi chảy trong "The Real Slim Shady", nhịp điệu vui tai trong "Without Me", âm điệu luyến thắng trong "Forgot About Dre", đầy giận dữ trong "Fight Music" và tông giọng cao đầy năng lượng trong "Lose Yourself".
Lấy đoạn điệp khúc của "Forgot About Dre" làm ví dụ: “Nowadays everybody wanna talk like they got something to say / But nothing comes out when they move their lips / Just a bunch of gibberish / And motherfuckers act like they forgot about Dre”. Em vừa rap tốc độ nhanh liến thoắng, vừa nối âm “nowadays-everybody”, nuốt âm “-thing” trong “something” và lại nối âm “motherfuckers-act” khiến cho đoạn rap nghe đúng như thứ “gibberish” vậy.
Âu chỉ có điều, Dr. Dre chỉ giành thời gian ban đầu định hình chỉ hướng về mặt âm nhạc cho Em, ông sau đó dường như để toàn quyền cho Em chủ động về khâu sáng tạo, thậm chí cả sản xuất nhạc còn bản thân quay sang vùi đầu với nhiều dự án khác nhau như hỗ trợ ươm mầm các rapper trẻ khác 50 Cent, The Game, Kendrick Lamar, v.v. hay album Detox mà không bao giờ được hoàn thiện và còn bận cả phát triển dòng headphone cao cấp Beats. Là kẻ cầu toàn trong âm nhạc, Dr. Dre không phát hành Detox vì ông không cảm thấy hài lòng với sản phẩm cuối cùng.
Chỉ có điều ông không bớt chút thời gian dùng đôi tai nhạy bén để hướng dẫn Em. Nhiều khi tôi chỉ nghĩ nếu ông bảo với Em rằng “mày đừng hát nữa, nhất là mấy nốt cao ý, nghe sởn gai ốc lắm”, hay “mày đừng rap về giết người một cách vô nghĩa nữa, mày già đầu rồi” hoặc “mày đừng rap kiểu nhát gừng, hay bắn tốc độ nữa, nghe không hợp phong cách mày đâu” thì tốt biết mấy.
Vô hình trung thì Em đã mất đi phép màu thứ 4!
*****
Thiếu sự dẫn dắt của anh em nhà Bass và người thầy Dr. Dre, tay rapper này bị lạc lối trong định hướng về mặt âm nhạc và loay hoay với các sản phẩm chất lượng trung bình kém như Encore, Relapse, MMLP2, rồi Revival.
Thiếu động lực và sự ganh đua ngầm với Proof và Royce mà tay rapper này dễ dãi hơn với ý nghĩa trong lời rap, dẫn đến các bản rap mà Em tham gia với tư cách khách mời sau này hầu như đều thất bại thảm hại về mặt nội dung.
Đã thế, ở đỉnh cao của thành công, những kẻ xung quanh Em đều không dám đưa ra những lời nhận xét chê bai chân thành với Em. Cái lần tay sản xuất nhạc hip hop nổi tiếng Just Blaze chia sẻ về lần hợp tác với Em trong đĩa Recovery, anh có bảo Em cần xem lại đoạn flow bị lệch nhịp thì Em hơi khó chịu và phủ nhận, còn Blaze thì bị nhắc là dại dột khi đi chê như vậy. Thế nhưng tối hôm đó Em gọi cho Blaze và thú nhận sau khi nghe đi nghe lại 30 lần thì mới thấy Blaze nhận xét chuẩn xác. Điều gây sốc hơn là Em còn bảo anh là người đầu tiên có nhận xét chê bai với hắn trong thời gian dài.
Mờ mắt bởi hàng loạt những thành công ban đầu, cái tôi của Em cũng quá lớn trong khi cái tai âm nhạc lại quá thiếu tinh tế. Vậy nên giờ đây chắc Em cần có người định hướng rõ ràng hơn. Đã có cải thiện với sản phẩm Kamikaze và Music To Be Murderer By, vẫn có hỗ trợ từ Dr. Dre và tham gia của Royce Da 5’9’’, nhưng Em vẫn cần thận trọng hơn. Và quan trọng nhất là có người dám góp ý thẳng.
Không phải đâu xa, chính Kamikaze là kết quả của lần Em bị Joe Budden - tay rapper tài năng và cũng là bạn với Royce trong nhóm Slaughterhouse - chê bai thậm tệ bài "Untouchable" và đĩa Revival. Hãy thử xem Joe có phải là phép màu tiếp theo không nhé? Trước mắt thì Em vẫn còn thù Joe đấy!!
...
Bài viết: Kunt @ EmoodziK
Link: https://www.emoodzik.com/post/eminem-and
*EmoodziK là một blog chuyên chia sẻ về âm nhạc, đội ngũ quản trị kiêm viết bài bao gồm các thành viên với bút danh đều bắt đầu bằng chữ K: Kcid, Kai, Kink, Kroon & Kunt. EmoodziK được lập nên không mục đích gì khác ngoài việc chia sẻ sở thích âm nhạc Quốc tế xuyên châu lục với các thể loại Rock, Pop, Blues, R&B, HipHop, và các thứ linh tinh khác. Nếu mọi người muốn tìm hiểu và đọc các bài viết về nhạc Quốc tế thì Động xin giới thiệu trang blog rất chất lượng này.
同時也有10部Youtube影片,追蹤數超過239的網紅長笛玩家鄭宇泰,也在其Youtube影片中提到,I just arranged the most famous old animation cartoon "THE PINK PANTHER" into beatbox flute trio and piano. Work with these incredible students of min...
big beat songs 在 Robynn Yip Facebook 的最讚貼文
Blog 4
I have a second confession to make. I actually quite admire Taylor Swift. I know, I know. I know she gets a lot of hate, and a lot of people don’t necessarily see her music as “real music”, whatever that means. I know liking her music is sometimes seen as “uncool”- how dare any serious musician say they like her stuff, it’s only for silly teenage girls. But if I’m honest, fewer and fewer people treat the whole Cantopop market as “real music” as well, so perhaps we kinda do share that in common. 🤷🏻♀️ So who am I to diss it? I actually really admire her, and definitely count her as one of my previously unspoken inspirations. I do resonate with the way she writes... because it’s kind of the way I write.
I recently watched her NPR Tiny Desk Concert, and if you don’t know about Tiny Desk, perhaps you could check it out and be inspired - it’s a YouTube channel where artists and musicians perform in a tiny cramped space behind a work desk - and it’s brilliant. I love the rawness of it, the realness of it, and the closeness of it. It takes what happens on a big stage into your average office work space. It was a surprise to see Taylor Swift there, because it usually features up-and-coming artists or jazz musicians, performances of which I enjoy thoroughly also. But this was a surprising one, and so I clicked. I admit I even got a tad bit emotional after watching it, not because of anything else but the fact that I can resonated with so so much the stuff she said about songwriting and her creative process, and I enjoyed how she picked the songs and played completely alone, stripped down and raw, in the songs’ demo versions. In between songs, she shared thoughts and her creative process so openly and vulnerably, and how she wrote her songs as self-therapy, usually with just one instrument, in her pajamas, in the middle of the night. In that format, she somehow still managed to find a dominant spot in the mainstream and manufactured pop world - and that was so reassuring for me because that’s how I have written a TON of my songs.
Very, very early on in my career, before R&K, one producer once said to me, “you’re not the best singer, you’re not really a great guitar player, piano you’re a little better but still not that great... but with everything put together, mayyyybe you would be able to become a little bit of something.”
And for me, to see someone like Taylor Swift do so well in this world, someone who doesn’t belt like Beyoncé, doesn’t shred on the guitar like John Mayer, doesn’t play keys like Alicia Keys, doesn’t riff like Ariana Grande... for someone like Taylor Swift to be the mega success that she is... is undeniably impressive, and downright inspiring to me. She doesn’t use fancy techy gear, she doesn’t use fancy chords, she doesn’t do fancy grooves or sing fancy riffs. She just writes songs like she writes her diary - but she’s also smart and catchy and commercial about it. She is an amazing storyteller of her own life, and without necessarily being the best at singing or any instrument, she was the best at telling her unique stories. With everything put together, and a strong belief in herself - she has used this creativity of hers to garner millions and millions of fans all around the world.
Sometimes, the mastery of a craft looks different for different people. Sometimes it’s not about technical perfection. Sometimes, those who are imperfect, broken, hurt, but headstrong, open, authentic, courageous, and unapologetic are more interesting. It’s like found their own way to harness their scars or life experiences, and turn them into doors leading to their eventual evolution through creativity. They tell stories instead of showing off. It’s reassuring and also comforting that this still sells, with this much competition in the market, and resonates with me so much.
I then watched the TED talk by Elizabeth Gilbert, author of Eat Pray Love after the tiny desk because Taylor said she watched it with tears when inspiration didn’t come. And I just teared myself also. Touched tears. Tears of inspiration. Tears of joy in finding people that seem to think like me, who share the weight of my worries, but are successful and made an impact in the world. I found myself nodding viciously in agreement idiotically in my own living room, when they share the anxieties, insecurities and fears that typically consume the mind of creatives. I am definitely an overthinker so I’m a victim of all that was mentioned. Ok, you’ll have to watch it to understand. But it felt like I was meant to listen to this. It’s based on the daunting feeling of failure when inspiration doesn’t come, or feeling like your best work is “untoppable” and therefore your best days are behind you. But inspiration isn’t from within you. Inspiration is this mysterious force in the universe, and you just have to catch it when it comes, and even when it doesn’t, just keep showing up for your part of the job anyway until it does. And when time comes, let inspiration, this outer force in the universe take over. You don’t have to be sad for writing a bad song, or too proud for writing a good one. Don’t beat yourself up, and just keep doing what you do. Leave that fear behind you. Absolutely life changing.
And with this, I’m gonna go turn on my water tap of inspiration and try to work on some songwriting now. Thanks for checking in 🙂
Till next time.
Choose love, and bring light.
xRobynn
#robynnblogs
Do share what you think on what my next confession should be. 🙂
big beat songs 在 Steffunn 勳 Facebook 的最讚貼文
One last show tomorrow for the Joey Yung and Hacken Lee concert series! Sounding great with my kit!
Zildjian Cymbals from L to R: 6" Zilbel, 8" K Splash, 15" K Light Hihat, 19" K Hybrid Trash Smash, 22" K Dark Complex ride, 20" A custom Efx, 18" K Hybrid crash, 16" A custom Rezo Pang.
Pearl Crystal Beat drum kit with 12" tom 16" tom, 18" tom, 22" Kick.
And my snares: Pork Pie 8x14 Custom Reggae sparkle Snare on the side, Ludwig 6.5x14 Black Magic 100th Ann. Snare, Canopus Acrylic 6x14 Custom Shop Rasta Snare, OCDP 6x14 Green Sparkle snare, Tama StarClassic 6.5x14 Snare (all switching by songs). With the Percussion toys and my mascot 'Lucky Krusty' behind me. Big thanks again to TomLee music Hk and the Tom Lee Drum shop for all the supports with sponsoring me the Zildjian cymbals and this time, the Pearl Drum kit!!! Especially to Marvin Lee and Steven Au Yeung ! Makes me enjoying even more to play them!! Love❤️
big beat songs 在 長笛玩家鄭宇泰 Youtube 的最佳貼文
I just arranged the most famous old animation cartoon "THE PINK PANTHER" into beatbox flute trio and piano. Work with these incredible students of mine is definitely the most lovely thing to do. Hope you guys enjoy the video and don't forget to give us a BIG "LIKE" 👍 to encourage them moving forward during this tough time, and subscribe now! Thank you guys!
Original song by Henri Mancini
Arranged by Yu-Tai Cheng (Flute Gamer Studio)
Get the Sheet Music: https://bit.ly/FGSheetMusic
Subscribe to my channel for more videos: http://bit.ly/subscribeflutegamer
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Please email for business enquiries only: myrllincheng@gmail.com
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
#線上合奏
孩童長笛重奏團很講究固定練團,原本每週六下午在台北復興功學社的團練已經暫停快一個月了!我們每一次的曲目都會依照程度分成3~4個聲部,只要有進步、有自信可以吹得更好,就可以一次一次往高一個聲部升級,節奏和音型當然也越來越複雜,而最厲害的要全部的聲部都要會吹。
.
然而,疫情把大家鎖在家裡,老師沒有辦法現場指導整體的重奏感,只好緊急製作了正在練習的長笛重奏曲目的伴奏帶,附加節拍器的聲音在音檔內,並傳給家長讓孩子在家也能自我練習,
.
這一切都是老師為了孩子能夠持續自主學習而自掏腰包花費大量時間製作而成的產品,實際檢驗的過程意外的發現:
“孩子們更懂得如何聽聲音,如何當個稱職的主奏者和更好的和聲小幫手。”
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
如果你也想加入我們的團隊,成為孩團這麼好玩的線上合奏的成員之一,在影片內秀出你吹奏的實力,同時開始學習 beatbox flute - 21世紀最好玩、最值得學習的長笛演奏法,趕快在底下留言,你就很有可能加入我們下一屆的冠軍成員喔!
喜歡這部影片請按下訂閱,這樣以後有新的有趣又好玩的beatbox長笛重奏影片就會在第一時間通知你囉!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
精彩影片回顧
- The Pink Panther [Beatbox Flute Trio] 頑皮豹 長笛重奏
https://youtu.be/RuTIu3BJ4P0
- Shakira - Try Everything (Zootopia) - Beatbox Flute Cover | 長笛玩家 feat. 孩童絕技長笛團
https://youtu.be/_BiKIcAhab8
- Ariana Grande - POV - flute duet
https://youtu.be/-ojdcI3-v5A
- Eminem - Rap God - Flute cover
https://youtu.be/YxJJyHDDhm8
- 刻在我心底的名字 Flute cover
https://youtu.be/m6374PHM-_o
- 循環換氣怎麼做?長笛教學10分鐘解密 所有管樂都通用的「循環呼吸」秘訣免費大公開
https://youtu.be/9FGNXhdoryc
- 【長笛四重奏全部自己吹】一人樂團,Beatbox flute “Mission Incredible” one man band at home
https://youtu.be/AgeBH34FpK4
- Beatbox flute《Beat Beats》flute duo 長笛二重奏 | 長笛玩家工作室
https://youtu.be/-2Sb_yn79-c
- 最好玩的跨界長笛演奏、最完整的長笛教學|長笛玩家工作室
https://youtu.be/X2XaKjhv1sE
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
CONNECT WITH ME ON SOCIAL MEDIA
#長笛玩家工作室 #FluteGamerStudio
▸ YouTube: https://www.youtube.com/c/FluteGamer
▸ Facebook: https://www.facebook.com/myrflute
▸ Instagram: https://instagram.com/flutegamer
▸ Website: https://myrflute.com
▸ TikTok: https://tiktok.com/@flutegamer (NOT my main account)
▸ E-mail: flutegamer@myrflute.com
big beat songs 在 ILL MO OFFICIAL Youtube 的精選貼文
Produced by ILL MO
Composed/Lyrics by ILL MO, ABAO
Arrangement/Beat by Oskrr
Recorded/Mixed by Yi Zhang
Recorded at Yi Z Home
Photography/Cover Art by Jerrythepopper
Font by Jhih-ning, Wu
-
OFF THE WALL
ILL MO:
Fresh off the boat I couldn’t fit in
calm on the outside but burning within
New York New York big city of dreams
The out-of-placeness made me write reams
A skinny Taiwanese kid all alone
With the earphones on playing 2Pac songs
World crumbled when 2Pac gone
Then the parents decision got me flew back home
回到家 回到了台北
飛過了雲 也飛過了海水
還是格格不入 怎麼做才對
做自己的路上沒有人排隊
Off the wall 他們說我奇怪
但我學會不再活在別人的期待
Off the wall 別再說我奇怪
Be original yolo不會留下遺憾
ABAO:
izuwa nu sekapalak itjen
有時懷疑困惑迷惘
kipakimi tjen tua niya vuvu a djekuac
試著追尋祖先的腳步
izuwa nu misepi tjen ta gadu i tjumaq
有時夢見家鄉山的樣貌
kipaqenetj ta na i tjumaq a kavulungan
試著找尋似家鄉天空的畫面
aza djalan na seljekuya
前面的路很崎嶇
maya mavarung
無須擔心
maya mavarung
無須擔心
maya malekutj
無須害怕
kigaljui a djemavac
慢慢的小心走
zangalu.*3
加油吧
(東排灣古調)
i ya ne lja lu ne
qe ma i ina na a ~ya u
MO:
It’s ok to be different
It’s ok to be you
你可以做你自己
It’s ok to be you
It’s ok to be different
It’s ok to be you
你可以做你自己
We gon always stay true
ABAO:
(東排灣古調)
i ya ne lja lu ne
qe ma i ina na a ~ya u
-
FOLLOW ILL MO:
Facebook https://www.facebook.com/illmoisthename
Instagram: https://www.instagram.com/ill_mo/
FOLLOW ABAO:
https://www.facebook.com/ABAO825/
https://www.instagram.com/abaotw/
big beat songs 在 竹渕慶 / Kei Takebuchi Youtube 的最佳貼文
原曲: 香水 / 瑛人 https://youtu.be/9MjAJSoaoSo
歌唱キー:+6
瑛人さんの香水を、季節を一つまたいで(だいぶ乗り遅れて)焚き火を囲みながらセッションさせて頂きました。切ないけど大らかな曲。贅沢な時間でした。
私も高校生の頃付き合っていた人の香水の香りと、大学生の頃好きだった人の柔軟剤(多分)の香りだけは、街中で遭遇すると今も当時を思い出して立ち止まってしまいます。あー切ない。
[ FOLLOW ME]
Twitter : https://twitter.com/keibambooty
Instagram : https://www.instagram.com/keibamboo/
HP : https://keitakebuchi.com/
[ YAMO (クリエイティブパートナー/Creative Partner)]
耳をすませば焚き火の音や虫の声が聴こえますね!自然に囲まれてのびのびと奏でた音楽が、誰かの強張った心をすこしほぐせたら嬉しいです。
If you listen carefully, you'll hear insects singing with the fire chirping beat. How blessed are we to play music in the woods?...Or shall I say "with the woods".
Twitter : https://twitter.com/YAMO_wbsb
Instagram : https://www.instagram.com/yamo_wabisabi/
Guitars - Kohei Kamiguchi
https://twitter.com/kouheikamiguchi
Percussions - Shota Kanbayashi
https://twitter.com/kanbashota
Cameras - Shiori Sakamoto
https://twitter.com/shiori_skmt
Fire Manager - Hitoshi Sato
https://twitter.com/You11shun
機材提供:ヒビノ株式会社 より
コンデンサーマイク「d:facto 4018V」
撮影地:中滝アートヴィレッジ | Nakadaki Art Village
[ オリジナル楽曲のDL/ストリーミングはこちら | Stream and Download my songs!! ]
24 HOURS :https://big-up.style/TlXomKU1o4
IN THIS BLANKET : https://linkco.re/y4z3tt5V
TORCH : https://linkco.re/vYHNVsFs
LOVE : https://linkco.re/0Ftr3g1N
[ グッズ/CD | MY MERCH/CDs ]
24 HoursロンT 発売!
https://muuu.com/users/f613d3ed8e46476e
[ その他オススメのビデオ | Other Recommended Videos ]
24 Hours:https://youtu.be/7mNKegcZvVs
Torch : https://youtu.be/y9ltZL5osBI
In This Blanket : https://youtu.be/s9MXv28fJsY
ASMR : https://youtu.be/rJe4ebh2AFc
「天気の子」Mash Up : https://youtu.be/ZcT2UOmcwIo
[オンラインコミュニティーPATREON]
https://www.patreon.com/KeiTakebuchiYAMO
#香水 #瑛人 #Cover
お仕事のご依頼、お問い合わせ等は下記、UUUM株式会社までお願いいたします
Business inquiries↓
https://www.uuum.co.jp/inquiry_promotion
ファンレター送り先|Fan letters
〒107-6228
東京都港区赤坂9-7-1 ミッドタウン・タワー 28階
UUUM株式会社 竹渕慶 宛
Kei Takebuchi(UUUM)
〒107-6228
Midtown Tower 28F, 9-7-1, Akasaka, Minato-ku, Tokyo, Japan